Lâm Hà vẫn luôn lặng lẽ quan sát, trong lòng vô cùng ghen ghét.
Thảo nào trưa nay, con nhỏ c.h.ế. t tiệt này lại chiên trứng, thay quần áo, hóa ra là chờ ở chỗ này.
Một phong bì tiền lì dày như vậy khoảng 100 hoặc 200 tệ, còn mua nhiều quà cáp, đây là chuyện vinh dự cỡ nào.
Mắt ông trời bị mù hả? Sao chuyện tốt như vậy lại rơi xuống đầu Tô Mạt.
Sau khi tiễn các thím ra khỏi viện thanh niên trí thức, Tô Mạt lại trở về nhà bếp nói với Mã Kiến Dân: "Thanh niên trí thức Mã, anh đi gọi những thanh niên trí thức khác ra đi, tôi chia quà cho mọi người, vừa rồi đã làm phiền mọi người."
"Đây là chuyện vui, đừng nói làm phiền, tất cả mọi người đều là đồng chí cách mạng." Mã Kiến Dân nói xong, đi gọi những nam thanh niên trí thức khác.
Chờ mọi người tập trung đông đủ, Tô Mạt chia kẹo, trứng gà, bánh ngọt, táo đỏ, chia đều cho mỗi người một phần.
Chờ sau khi về phòng, lúc này Mã Tiểu Quyên mới nói với Tô Mạt với nét mặt bội phục: "Tô Mạt, cậu không lo lắng sao? Nếu là tớ, chắc sẽ sợ đến choáng váng, cậu còn có thể khéo léo tiếp đãi các bà ấy."
Tô Mạt mím môi cười, không lên tiếng.
Xuyên sách cô cũng trải qua rồi, chỉ là cầu hôn thôi mà, không có gì phải lo lắng.
Các thím vừa rời khỏi viện thanh niên trí thức đều vây quanh hỏi Lý Nguyệt Nga: "Bí thư nhà bà cho bao nhiêu tiền hỏi cưới vậy? Một phong bì thật dày."
Lý Nguyệt Nga duỗi ra số bốn.
"40 hả?" Trông dáng vẻ không giống lắm…
"Chẳng lẽ là 400?"
Lý Nguyệt Nga gật đầu
Các thím đều hít sâu. Chính Lý Nguyệt Nga cũng bất ngờ.
400 tệ!
Rất nhiều người cũng chưa thấy qua số tiền nhiều như vậy!
Ngay sau đó, chuyện Lục Trường Chinh cầu hôn Tô Mạt, nhà họ Lục cho 400 tệ tiền hỏi cưới đã truyền khắp đại đội thôn Lục Gia.
Lúc Lý Thúy Hoa nghe được tin này, sắc mặt lập tức trắng bệch.
Chẳng lẽ bà ta nghĩ sai rồi? Thanh niên trí thức Tô này có bối cảnh khó lường sao?
Nếu không sao Lý Nguyệt Nga đó lại có thể bỏ ra tiền hỏi cưới nhiều như vậy?
Lúc trước con của bà ta cưới vợ, nhà bà ta cũng cũng chỉ cho 200 tệ, đây xem như đã cao lắm rồi. Con dâu của bà ta còn là công nhân được nhận tiền lương đó.
Lý Thúy Hoa càng nghĩ càng cảm thấy không đúng, cả người nôn nóng không nhịn được, bà ta lo lắng đến mức ngừng nhặt đậu phộng ** mà đi tới đi lui.
"Thúy Hoa, cô bị sao vậy? Đi lòng vòng khiến tôi hoa cả mắt." Một thím khác có chút bất mãn.
"Không có gì, bữa trưa ăn no cho nên tôi muốn đi cho xuống cơm." Lý Thúy Hoa thờ ơ xua tay.
Bọn họ nhìn nhau, thời buổi này người ta đều ăn không đủ no, vậy mà còn muốn tiêu hoá này kia. Nói dối cũng thật một chút đi chứ.
Một thím không ưa Lý Thúy Hoa cười hỏi: "Hay là cô thấy Lý Nguyệt Nga người ta cho tiền hỏi cưới nhiều, trong lòng hoảng sợ cảm thấy sắp bị đè đầu đúng không?"
Lý Thúy Hoa đang muốn mắng thì bỗng nhiên dừng lại.
Đúng vậy! Nói không chừng đây là kế hoạch của Lý Nguyệt Nga, bà cố tình tung tin để cho bà ta nghe thấy.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!