Cuối cùng, Lục Quốc Bình không lay chuyển được Tô Mạt, thế là phân cho cô ba phân đất. Lục Quốc Bình áng chừng, bấy nhiêu đây đã cực hạn của cô rồi, nói không chừng chờ lát nữa hơn phân nửa vẫn phải chờ anh Trường Chinh tới nhổ.
Chờ sau khi Lục Quốc Bình đi, Tô Mạt bắt đầu ngồi xổm xuống nhổ đậu phộng.
Cô áp sát mặt đất bắt đầu nắm thân cây đậu phộng, hấp thu năng lượng hệ Mộc ẩn trong đất đang đi lên. Ngay từ đầu có mấy bụi không nắm vững góc độ nên hút hơi khô héo, những bụi sau này thì dần dần nắm vững được góc độ nên đại khái sẽ hấp thu một phần ba năng lượng của mỗi gốc, thế này thân cây đậu phộng sẽ trông không quá khác biệt, coi như trông hơi khô héo chút thì người khác nhìn vào cũng sẽ tưởng rằng là do phơi nắng.
Tô Mạt vừa hấp thu năng lượng, vừa nhổ. Lúc đầu, mảnh đất Lục Quốc Bình phân cho Tô Mạt là đất cát tương đối dễ nhổ. Thân cây đậu phộng sau khi bị Tô Mạt hấp thu năng lượng thì lực bám của rễ cây đã không còn bám chắc như trước nữa, lúc nhổ lên sẽ càng dễ dàng.
Rất nhanh, Tô Mạt đã nhổ được một mảnh đất rộng.
Chờ đến lúc Lục Quốc Bình đã nhổ đậu phộng được một lát, ngừng lại quan sát các đội viên có lười biếng hay không mới phát hiện Tô Mạt đã nhổ được một mảnh đất rộng, trông không kém mình bao nhiêu.
Tiểu đội trưởng thời bây giờ không dễ làm thế. Không chỉ phải làm người dẫn đầu tạo được sự tích cực của đội viên, làm việc vừa nhanh vừa tốt, còn phải giám sát các đội viên làm việc, phòng ngừa có người lén dùng mánh lới, tổn hại tài sản tập thể.
Mỗi ngày đều là người đến sớm nhất, đi cuối cùng.
Lục Quốc Bình cũng là bởi vì làm việc vừa nhanh vừa tốt nên mới được các thôn dân đề cử làm tiểu đội trưởng.
Lục Quốc Bình không dám tin trừng mắt nhìn, phát hiện quả thật là cô đã nhổ được một mảnh đất rộng.
Chẳng lẽ vừa rồi anh Trường Chinh có tới đây?
Nhưng cậu ấy ngó nghiêng ngó dọc cũng không phát hiện cái bóng của Lục Trường Chinh đâu.
Mà trong khoảng thời gian cậu ấy quan sát này, Tô Mạt đã lại nhổ xong một mảnh đất nhỏ, lúc này Lục Quốc Bình mới tin tưởng, thật sự là chính tay Tô Mạt nhổ.
Lục Quốc Bình khiếp sợ!
Anh Trường Chinh của cậu ấy thật là lợi hại, đến bây giờ chỉ mới mấy ngày thôi mà một phần tử lao động thụt lùi đã được anh cải tạo thành phần tử lao động tích cực.
Thế này nếu là anh Trường Chinh của cậu ấy trở về làm đại đội trưởng, chỉ sợ đại đội bọn họ sớm đã là đại đội tiên tiến.
Chờ đến khi Lục Trường Chinh tới, phát hiện Tô Mạt vậy mà đã nhổ một mảnh đất rộng thì có chút không dám tin, bước nhanh đi tới thấp giọng hỏi: "Vợ ơi, cả mảnh đất này đều là em nhổ à?"
Lục Trường Chinh khẽ lại gần, Tô Mạt lập tức dừng hấp thu năng lượng.
"Đúng thế, sao vậy?"
"Vợ anh thật lợi hại." Lục Trường Chinh vội.
Thật sự là nhìn người không thể xem bề ngoài mà, anh vốn cho rằng cô thuộc dạng nũng nịu, không phải người phù hợp làm việc nhà nông, nhưng bây giờ anh thấy tốc độ nhổ của cô không hề chậm hơn mẹ anh.
"Em không cần anh giúp em nhổ, anh giúp em gánh đậu phộng đến sân phơi gạo của bộ đại đội đi."
Nhổ đậu phộng cũng không phải chỉ nhổ lên là xong, còn phải gánh đậu phộng đến sân phơi gạo để các bà thím lựa hạt đậu. Thân cây đậu phộng cũng phải giữ lại, vào mùa đông sẽ cho con lừa và trâu của đội sản xuất ăn.
Rất nhanh Lục Trường Chinh đã bó đậu phộng trên đất thành mấy bó, hai đầu đòn trúc mỗi đầu gánh một bó, đảm nhận gánh về bộ đại đội, tốc độ phải nói là rất lưu loát.
Người em mê anh trai Lục Quốc Bình thấy vậy thì trong lòng lại khen ngợi một trận.
Anh Trường Chinh của cậu ấy thật đúng là làm gì cũng là hạng nhất.
Lục Quốc Bình bó đậu phộng của mình thành bó, cũng gánh lên vai rồi đuổi theo Lục Trường Chinh.
Thấy đã có người lần lượt gánh đậu phộng trở về, bọn nhỏ đã ở trong thôn chờ từ lâu bèn cầm theo giỏ trúc xuất phát.
Nhổ đậu phộng, trong đất chắc chắn sẽ sót lại một chút, bọn nhỏ sẽ vào vườn đậu phộng nhặt số đậu còn thừa này. Đậu phộng đã nhặt có thể mang tới đại đội để đổi điểm công tác, cũng có thể mang về cho nhà mình ăn.
Trước đó sẽ có vài thím cố ý bỏ sót một ít đậu phộng lại để con cái nhà mình nhặt, về sau sau khi phạt nặng mấy lần thì hành vi bòn rút của chủ nghĩa xã hội mới dần dần biến mất.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!