Chương 27: (Vô Đề)

"Hôm nay em ấy chuẩn bị đi mua bông, em ấy không hiểu tập tục chỗ chúng ta, mẹ cũng đâu phải không biết bông ở trên thành phố khan hiếm cỡ nào, em ấy sợ không chuẩn bị sớm, đến lúc cần lại không có mà mua. Vừa hay con nhớ ra công xã của chúng ta có phường tập thể, nên qua đó hỏi, có thể làm được nên đặt luôn rồi, đi đi lại lại mất công." Lục Trường Chinh giúp vợ mình tẩy trắng một cách hoàn mỹ.

"Đúng rồi, chúng con định sớm ngày tổ chức hôn lễ. Mẹ ơi, ngày mai mẹ gọi mấy thím có mối quan hệ tốt cùng đến viện thanh niên trí thức dạm ngõ nhé.

Đợi đơn xin kết hôn được duyệt, chúng con sẽ đi nhận giấy kết hôn."

Lý Nguyệt Nga tức tới phì cười, thật sự bị bà ấy đoán trúng rồi. Cái gì con trai bà ấy cũng sắp xếp đâu ra đó rồi. Nói dạm ngõ là dạm ngõ liền, thời này thật quá đơn giản, nếu như là trước kia, có thời gian chuẩn bị cũng không đủ.

"Bảo mẹ ngày mai đi dạm ngõ, vậy những thứ cần chuẩn bị con chuẩn bị xong rồi hả?"

Lục Trường Chinh sững người: "Cần cái gì? Sáng sớm ngày mai con đi mua."

"Muốn làm lấy lệ hay là nở mày nở mặt?" Lý Nguyệt Nga hỏi.

"Đương nhiên là nở mày nở mặt rồi."

Thôi xong, con trai mê vợ như điếu đổ rồi.

"Vậy mua 2 cân trứng, 2 cân kẹo trái cây, 2 cân táo đỏ nhé."

Lục Trường Chinh gật đầu.

"Tiền nạp tài làm theo như đã nói hay sao?" Hôm đó bà ấy nói chuẩn bị hai trăm.

"Con cho mẹ thêm hai trăm, tiền nạp tài bốn trăm đi."

"Cho nhiều vậy hả?" Lý Nguyệt Nga suýt chút nhảy cẫng lên.

Tiền nạp tài hai trăm là con số cũng không nhỏ đối với dân thành phố, cho đến bốn trăm chỉ sợ con cái nhà quan lớn cũng chưa chắc nhận được.

Bỗng nhiên, Lý Nguyệt Ngã nghĩ đến chuyện gì đó: "Có phải nhà con bé xảy ra chuyện gì không, cần dùng đến tiền?"

"Mẹ này, nghĩ đi đâu vậy." Lục Trường Chinh bất lực.

Chỉ là do mẹ anh còn chưa dạm ngõ, nên anh không thể nói là vợ anh đã chuẩn bị rất nhiều của hồi môn, tránh mẹ có ấn tượng không tốt.

Cho nên, đây là khác biệt về cách nghĩ.

Trong suy nghĩ của người trẻ tuổi, chỉ cần đôi bên bàn bạc xong là có thể bắt đầu chuẩn bị, nhưng ở thập niên, vẫn phải đi theo lễ nghi.

"Sắp kết hôn rồi, con đã hỏi rõ tình trạng gia đình con bé chưa? Có phải xảy ra chuyện gì rồi không? Có ảnh hưởng đến con không?" Lý Nguyệt Nga có chút lo lắng, con trai bà ấy không dễ gì mới đi được đến ngày hôm nay, cả người anh đầy vết sẹo, chỉ nghĩ thôi bà ấy đã xót.

"Không có chuyện gì lớn đâu, con không bị ảnh hưởng gì đâu, bác cả người ta còn là sư đoàn trưởng trong quân đội đó." Lục Trường Chinh không định kể quá nhiều, tránh cha mẹ lo lắng.

Lý Nguyệt Nga nghe thấy trong nhà đàn gái có người làm quan lớn, cũng yên tâm, không ảnh hương con trai bà ấy thì tốt.

"Vậy còn cha mẹ con bé?"

"Cha em ấy là giảng viên đại học, mẹ em ấy làm trong xưởng thực phẩm." Trên đường về, Tô Mạt có nói qua tình hình gia đình cho Lục Trường Chinh hiểu.

Giảng viên, ôi chẳng trách, thời đại này ai làm giảng viên cũng rất dễ xảy ra chuyện, nói không chừng là bị học sinh khiếu nại.

Trong lòng Lý Nguyệt Nga có chút đồng tình hoàn cảnh gia đình ông bà thông gia.

Sau khi tan việc trở lại viện thanh niên trí thức, nhóm thanh niên trí thức thấy Tô Mạt đang xào rau thì đều rất vui vẻ, nhưng ngửi thử không ngửi thấy mùi vị thịt thì lại có chút thất vọng.

Ngược lại là Mã Tiểu Quyên hào hứng chạy tới: "Tô Mạt, đã mua đồ chưa?"

Tô Mạt cười cười, đáp: "Đã mua rồi, để trên chăn nệm của cậu đó, phiếu tiền còn thừa sau khi tớ ăn cơm xong sẽ đưa cho cậu."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!