Chương 31: (Vô Đề)

Lăng Nguyệt Tịch còn đang cùng Thi Vân Khởi nghị sự.

Tô Thành không cần đoán cũng biết, giờ này tìm đến chắc chắn là Hồ Tử Uyển.

Mới trò chuyện sơ sơ đã vội vàng tới sao? Nàng còn chưa kịp giải thích nhiều điều.

Thấy động tác ra hiệu sau đó, Tô Thành không dám nói thêm, chỉ khẽ nâng mặt dây trên cổ, chỉ về phía Đường Cấm – chiếc mặt nạ kia vẫn chưa kịp thu nhỏ, lắc đầu ngầm nhắc.

Phá Hiểu mặt dây là vật tượng trưng thân phận, mỗi người đều khác biệt.

Tương truyền Trào Phong sinh ra từ rồng và phượng, vì vậy mặt dây của nàng có hình cánh chim. Theo thiết kế ấy, mặt nạ Toan Nghê khi thu nhỏ lại sẽ biến thành đầu sư tử.

Chất liệu chế tác vô cùng đặc biệt: chỉ cần tháo xuống, nắm chặt trong tay, mặt nạ sẽ tự thu nhỏ lại cỡ ngón tay cái. Khi đưa mặt dây lên trước mặt để xác nhận thân phận, nó sẽ lại mở ra thành mặt nạ nguyên vẹn.

Một người chỉ có duy nhất một mặt nạ.

Động tác Tô Thành tuy mơ hồ, nhưng Đường Cấm lập tức hiểu ngay: mặt nạ của nàng không thể thu nhỏ. Nếu không, tại sao lại xuất hiện hai mặt dây giống hệt nhau cả về kích cỡ lẫn chất liệu?

Loại vật liệu mới này cực kỳ hiếm, ngoài tầng lớp cao cấp của Long Vực thì không ai biết đến. Người Hồng Tụ Chiêu chắc chắn sẽ không nghĩ mặt nạ và mặt dây thu nhỏ có liên hệ.

Hai người vừa kịp trao đổi ánh mắt, Đường Cấm vội giấu mặt nạ dưới gối thì cửa gỗ đã bị đẩy ra.

Người còn chưa bước vào, hương mê điệt đã lan khắp phòng. Ngay sau đó, một đôi chân thon dài dẫn đầu lọt vào tầm mắt hai Alpha.

Người phụ nữ mặc váy dài ôm sát thân màu đen, xẻ tà cao, tôn trọn đường cong ngạo nghễ. Trước ngực tuyết trắng nửa che nửa hở, đầy đặn tròn căng. Vòng eo thon nhỏ vừa vặn một vòng tay ôm gọn, thân hình trước nhô sau vểnh, quyến rũ vô cùng.

Phong tình mà không dung tục, đúng là vưu vật trời ban.

Nàng mỉm cười khuynh đảo chúng sinh, ánh mắt lướt qua Tô Thành, cuối cùng dừng lại trên người Đường Cấm:

"Ngươi tỉnh rồi…"

Giọng nói như tình nhân ôn nhu thì thầm bên tai, mềm mại len lỏi qua từng thớ tim, khiến người ta tê dại, không kìm được muốn đắm chìm.

Tô Thành lập tức rùng mình:

— Cái gì đây? Hồng Tụ Chiêu khi nào xuất hiện thêm một Omega gợi cảm thế này?

"… Các hạ hẳn chính là Nhị đương gia của Hồng Tụ Chiêu."

Tuy y phục khác xa lần trước giao đấu, nhưng mùi tin tức tố ấy quá ấn tượng. Mê điệt hương… từng trong nháy mắt khiến một Alpha cấp A như nàng mất đi ý thức.

Đường Cấm khẽ nhíu mày, bản năng nín thở. Đây là một nữ nhân nguy hiểm – từ tin tức tố cho tới cảm giác mang lại.

Nghe Đường Cấm nói, Tô Thành như bị sét đánh, kinh ngạc nhìn chằm chằm:

Nhị đương gia… đây chẳng lẽ là Hồ Tử Uyển?

Người ta nói phụ nữ vì người mình thích mà làm đẹp, nhưng nàng này… liều mạng quá đi?!

Giày cao gót, son môi đỏ thắm… còn chính tay tự tô? Trời sang thu lạnh thế mà ăn mặc phong phanh như chẳng mặc gì, đứng ngoài gió núi hẳn lạnh thấu tim. Nhưng vì nhan sắc, chút chịu đựng ấy có đáng gì?

— Omega gợi cảm tuyệt không cúi đầu!

Hồ Tử Uyển run run ngoài cửa, hít sâu một hơi, chỉnh lại thần thái rồi ưu nhã đẩy cửa bước vào. Nhìn thấy vẻ mặt há hốc của Tô Thành, nàng thầm hài lòng:

— Đúng rồi, bị mỹ mạo của lão nương mê đảo đi!

"Ngươi tỉnh rồi…" Gạt bỏ chút khẩn trương, nàng dồn toàn bộ ánh mắt về phía Đường Cấm, không bỏ qua một biểu cảm nào.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!