Nghĩ đến đây, trong tay Diệp Thanh lập tức xuất hiện một cây cải thảo và ba cân thịt ba chỉ.
Cô ôm cây cải bằng một tay, tay còn lại xách thịt ba chỉ, bước vào phòng trong.
Giang Cẩm Hoa vẫn đang ngồi chồm hổm bên bếp lửa, kê vài viên đá bên cạnh để lát nữa đặt nồi lên. Nàng ngẩng đầu nhìn thấy Diệp Thanh thì hoàn toàn sững sờ.
Một lúc sau mới hoàn hồn, Giang Cẩm Hoa đứng dậy, nhìn chằm chằm vào hai món đồ trong tay Diệp Thanh.
Nàng thậm chí còn tưởng mình hoa mắt, nhắm mắt lại mấy giây rồi mới mở ra lần nữa.
Giang Cẩm Hoa ngập ngừng, cuối cùng vẫn không nhịn được mà hỏi: "Những thứ này ngươi lấy ở đâu ra thế? Ta không thấy trên xe gỗ có mấy thứ này mà?"
"À thì... là ta giấu kỹ đấy, ngươi không để ý nên không thấy thôi. Dù sao cũng toàn là rau thịt tươi mới, chỗ thịt này là thịt heo, ngươi cắt rau trước đi, ta ra ngoài lấy gạo vào." Diệp Thanh vừa nói dối vừa chuồn ra phòng ngoài lấy gạo.
Sau khi ra khỏi phòng, cô mới âm thầm thở phào một hơi. Cái lý do này đúng là quá gượng ép, đừng nói Giang Cẩm Hoa không tin, đến cô cũng không tin nổi lời mình vừa nói. Dù sao có thể kéo dài thì cứ kéo, Diệp Thanh ở ngoài nán lại một lúc rồi mới mang bát gạo quay vào phòng trong.
Giang Cẩm Hoa lúc này đã rửa sạch thịt heo và cải thảo bằng thau gỗ, sau đó đặt thịt lên thớt, cắt thành từng miếng nhỏ.
Nàng thấy hỏi mãi cũng không được gì nên không hỏi nữa, "Diệp Thanh, giúp ta lấy gia vị ra."
"Được." Diệp Thanh thấy nàng không hỏi tiếp nữa thì cũng thở phào nhẹ nhõm, đứng dậy bước đi nhẹ nhàng để lấy các loại gia vị.
Bên này, Giang Cẩm Hoa đã cắt xong phần thịt heo có nhiều mỡ, chuẩn bị lát nữa sẽ rán để lấy mỡ, như vậy có thể tiết kiệm được kha khá dầu ăn. Nàng đặt những miếng thịt đã cắt sang một bên để dùng sau, rồi lại thái nhỏ cải thảo thành sợi.
Lúc Giang Cẩm Hoa đang chuẩn bị xong hết những việc này, Diệp Thanh cũng đã vài lần mang các loại gia vị từ ngoài vào.
Còn Giang Cẩm Hoa bên này đã bắt đầu nấu cơm trên một đống lửa nhỏ khác, đợi gia vị được mang về thì nàng cho phần mỡ heo vào nồi gang để rán lấy mỡ.
Thật ra trước đây nàng không biết nấu ăn, bản thân là tiểu thư phủ Thượng thư, từ nhỏ đã chưa từng làm những việc tay chân thế này, sở dĩ biết nấu ăn là nhờ Diệp Thanh cả.
Rất nhanh sau đó mỡ heo đã được rán ra, phần mỡ heo lúc trước thì biến thành tóp mỡ hơi cháy cạnh, nhìn thôi đã thấy ngon miệng.
Giang Cẩm Hoa cho thịt heo vào nồi dầu đảo đều, sau khi đảo gần chín mới cho gia vị vào, sau đó bỏ cải thảo vào cùng xào. Không bao lâu, mùi thơm đã lan tỏa khắp nơi.
Tiểu bảo bối đứng ở không xa nhìn chằm chằm vào nồi, không kìm được nuốt nước miếng, "Tỷ tỷ, sao vẫn chưa chín vậy?"
Giang Cẩm Hoa mỉm cười với đứa nhỏ, "Sắp xong rồi, muội ngoan ngoãn đợi ăn cơm nhé."
"Vâng ạ~" Tiểu cô nương nghiêm túc đáp lời.
Diệp Thanh bên này chuẩn bị bưng nồi đất xuống thì lại bị Giang Cẩm Hoa ngăn lại, "Để ta làm. Đã nói hôm nay để tay ngươi nghỉ ngơi rồi mà, đừng động tay nữa."
"Được rồi." Diệp Thanh ngoan ngoãn không động vào nữa, ngồi xếp hàng với tiểu cô nương, đợi Giang Cẩm Hoa múc cơm cho hai người.
Lúc Giang Cẩm Hoa bưng nồi gang xuống thì thấy một lớn một nhỏ đang ngồi ngay ngắn nhìn chằm chằm vào nồi, nàng khẽ cong mày mắt, trong lòng chợt nảy ra một ý nghĩ
- Diệp Thanh hình như cũng khá nghe lời đấy?
Ngay sau đó Giang Cẩm Hoa lại lắc đầu, nàng nhanh chóng đặt nồi gang sang một bên, rồi bưng nồi đất xuống để múc cơm. Nàng múc đầy một bát lớn cho mỗi người, sau đó cho thêm thịt và rau lên trên mỗi bát.
Diệp Thanh vừa cầm lấy bát đã bắt đầu ăn ngon lành, thịt heo mềm mại, có xen lẫn một chút giòn giòn của phần thịt mỡ chiên cạnh, ăn kèm cơm trắng vô cùng bắt miệng, Diệp Thanh ăn liền nửa bát trong một hơi, rồi lại tiếp tục lấy thêm thịt và rau trong nồi để ăn tiếp.
Tiểu bảo bối bên này cũng ăn đến mức mặt mày lấm lem, miệng dính cả cơm, từng miếng từng miếng ăn rất ngon lành.
Chỉ có Giang Cẩm Hoa là dáng ăn vẫn còn coi như tao nhã, mặc dù nàng cũng đói, nhưng thói quen được nuôi dưỡng suốt nhiều năm khiến nàng ăn uống vẫn chậm rãi, từ tốn.
Diệp Thanh cũng không để ý tới nàng, tiếp tục ăn như vũ bão, cuối cùng thậm chí còn múc thêm nửa bát cơm. Phải công nhận, thịt vẫn là phải ăn cùng rau mới ngon hơn.
Nồi cơm cuối cùng, cùng nồi thức ăn to cũng bị các cô ăn gần hết.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!