Diệp Thanh đang định bảo tiểu gia hỏa nhắm mắt lại, thì cổ cô lại bị Giang Cẩm Hoa hút một cái nữa, toàn bộ sự chú ý lập tức dồn hết lên người nàng, chẳng còn hơi đâu quan tâm đến tiểu bảo bối nữa.
Cô đưa tay nhẹ nhàng vỗ lên lưng Giang Cẩm Hoa, khuôn mặt nàng lúc này đã đỏ rực cả lên. Giang Cẩm Hoa vốn đã thần trí mơ hồ, sau khi hút rượu nho ngọt từ người Diệp Thanh, đầu óc càng thêm hỗn loạn.
Diệp Thanh cảm thấy nàng không thể tiếp tục hút nữa, bèn dịu dàng dỗ dành: "Được rồi, lần này uống cũng đủ rồi nhỉ? Ngươi say rồi, mau buông ra đi."
Giang Cẩm Hoa dường như nghe hiểu, tựa đầu vào lòng Diệp Thanh khẽ cọ cọ, đầu lưỡi nhẹ nhàng lướt qua kết khế, khiến Diệp Thanh theo bản năng rùng mình, cô vội đưa tay đẩy đầu Giang Cẩm Hoa ra.
Giang Cẩm Hoa miệng thì thào lẩm bẩm không ngừng, chỉ là toàn những lời say đứt quãng, Diệp Thanh cũng nghe không rõ: "Ngọt quá... đừng lấy đi, cho ta ăn thêm miếng nữa, đồ keo kiệt..."
Diệp Thanh nhìn kẻ say rượu trong lòng, thở dài bất lực. Chính mình còn keo kiệt ư? Từ khi Giang Cẩm Hoa bước vào kỳ mẫn cảm đến giờ, cô đã bị cắn bao nhiêu lần rồi? Cũng may người kia là Giang Cẩm Hoa
- nữ chính, nếu đổi thành ai khác thì Diệp Thanh chẳng đời nào chịu để bị chiếm tiện nghi thế này.
"Ta keo kiệt? Ngươi đang ở kỳ mẫn cảm mà đã cắn ta bao nhiêu lần rồi hả?" Diệp Thanh bật cười, buột miệng oán thán.
Nhưng nhìn Giang Cẩm Hoa say khướt trong lòng, Diệp Thanh cũng chỉ đành bất lực lắc đầu, giải thích với kẻ say rượu thì có ích gì đâu.
Giang Cẩm Hoa đang nằm sụp trong lòng cô, khiến Diệp Thanh không thể trải chăn ra được. Cô dứt khoát đẩy nhẹ mặt Giang Cẩm Hoa sang trái một chút, để lộ phần cổ bên phải của nàng ấy.
Chỗ kết khế của Giang Cẩm Hoa đã hơi sưng lên, hương đào nồng nàn phả thẳng vào mũi. Diệp Thanh tay phải ôm lấy nàng, tay trái thì bấm mạnh vào đùi mình, rồi cúi đầu cắn lên kết khế đó.
Giang Cẩm Hoa mềm nhũn trong lòng Diệp Thanh khẽ rên một tiếng, sau đó thoải mái cảm nhận được một luồng hương rượu nho xanh mát lạnh len lỏi khắp cơ thể.
Qua một lúc lâu, Diệp Thanh thấy cảm xúc của Giang Cẩm Hoa đã dịu xuống, lúc này cô mới buông miệng ra.
Giang Cẩm Hoa lúc này đã hoàn toàn mất đi ý thức, Diệp Thanh đành cúi người bế ngang nàng dậy, đặt dựa vào thân cây to bên cạnh.
Làm xong, cô mới có thể rảnh tay trải chăn. Diệp Thanh lót một lớp chăn bên dưới trước, sau đó bế Giang Cẩm Hoa đặt nằm xuống, cuối cùng đắp thêm một chiếc chăn để giữ ấm cho nàng ấy.
Xong xuôi mọi việc, Diệp Thanh mới nhìn sang tiểu gia hỏa ở bên cạnh, bế lên và dặn dò: "Dạng Dạng, ta phải quay lại đẩy xe gỗ qua đây. Muội ngoan ngoãn ở yên chỗ này, không được chạy lung tung, giúp ta trông tỷ muội nhé."
"Dạ, được ạ!" Đứa nhỏ nghiêm túc gật đầu.
"Ngoan lắm." Diệp Thanh khẽ chọc vào chỏm tóc nhỏ của đứa nhỏ, sau đó đứng dậy đi theo con đường lúc nãy quay lại.
Dĩ nhiên cô không thật sự định quay lại đẩy xe gỗ, bởi mọi thứ trên xe đều đã được cô thu hết vào không gian rồi.
Nhưng Diệp Thanh vẫn phải làm bộ làm dáng, tránh để bị lộ bí mật.
Nhân cơ hội này, cô tranh thủ đi quanh rừng thu thập một ít cành khô, để lúc quay lại còn nhóm lửa ngay.
Ước chừng qua một nén nhang, Diệp Thanh đẩy xe gỗ quay lại chỗ hai tỷ muội Giang Cẩm Hoa, trên xe còn chất một bó củi dày cộp.
Tiểu bảo bối vẫn ngoan ngoãn cầm một cành cây vẽ vời gì đó trên mặt đất, thấy Diệp Thanh quay lại, lập tức nhảy chân sáo chạy tới bên cô: "Tỷ tỷ Diệp, tỷ về rồi!"
"Ừ, muội có ngoan ngoãn ngồi yên không đó?" Diệp Thanh cười hỏi.
"Có ạ~" Tiểu bảo bối ôm lấy đùi Diệp Thanh, dụi dụi làm nũng.
Diệp Thanh bế đứa nhỏ lên, cười hỏi: "Vừa nãy muội chơi gì thế?"
Đứa nhỏ vừa nghe xong liền hào hứng kéo tay Diệp Thanh, chỉ vào chỗ mình vừa vẽ khi nãy: "Muội đang vẽ tranh đó!"
"Vậy à? Dẫn ta qua xem thử nào." Rời xa sơn động lúc trước, Diệp Thanh cũng yên tâm hơn phần nào, tâm trạng nhẹ nhõm thấy rõ, cô đặt đứa nhỏ xuống đất.
Tiểu bảo bối chân ngắn chạy thoăn thoắt, rất nhanh đã dẫn Diệp Thanh đến chỗ vừa rồi.
Diệp Thanh ngồi xổm xuống nhìn xuống mặt đất, chỉ thấy dưới đất được vẽ bằng cành cây ba hình người xiêu vẹo
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!