Ngày thứ hai rõ ràng tình hình đã tốt hơn rất nhiều, lượng tín hương mà Diệp Thanh truyền cũng ít hơn hôm qua.
Thấy Giang Cẩm Hoa dễ chịu hơn, Diệp Thanh mới chậm rãi rút người ra, chỉ là tay áo cô vẫn bị Giang Cẩm Hoa níu chặt lấy.
Diệp Thanh dứt khoát ôm nàng vào lòng, để Giang Cẩm Hoa dựa vào mình nghỉ ngơi.
Vừa ngồi xuống đã bắt gặp ánh mắt của tiểu bảo bối bên kia, tiểu bảo bối cười với Diệp Thanh, tay nhỏ nắm lấy hai búi tóc trên đầu, lúc thì nhìn Diệp Thanh, lúc lại nhìn tỷ tỷ mình.
Tiểu gia hỏa như chợt nghĩ ra chuyện gì đó vui vẻ, tự mình lăn qua lăn lại mấy vòng trên chăn.
Diệp Thanh thở dài, chẳng hiểu tiểu quỷ này lại nghĩ ra chuyện gì khiến nó vui như vậy.
Người trong lòng cô dần dần hạ nhiệt, thấy Giang Cẩm Hoa không sao nữa, Diệp Thanh cũng yên tâm. Cô định đặt nàng ấy xuống rồi ra ngoài chặt thêm vài cành cây, nhưng lại phát hiện Giang Cẩm Hoa đang nắm chặt lấy vạt áo cô, nắm rất chặt, khiến Diệp Thanh chẳng thể rời đi, chỉ có thể đợi nàng ấy tỉnh lại.
Lại thêm khoảng một nén hương nữa trôi qua, Giang Cẩm Hoa mới từ từ tỉnh lại. Khi còn chưa mở mắt, nàng đã cảm nhận được một luồng ấm áp từ sau lưng truyền đến, không cần mở mắt cũng biết người đang ôm lấy mình là Diệp Thanh.
Giang Cẩm Hoa khẽ thở dài. Nếu là trước đây, bị Diệp Thanh ôm như vậy, chắc chắn nàng sẽ phản ứng như chim sợ cung đã lên dây, nhưng hiện tại lại cảm thấy vô cùng yên tâm. Suy nghĩ này khiến chính nàng cũng có chút kinh ngạc.
Nhưng rất nhanh, nàng liền nghĩ thông suốt. Dù sao giữa nàng và Diệp Thanh đã kết khế ước ngắn hạn, sau khi kết khế, một Khôn Trạch sẽ nảy sinh sự lệ thuộc với Càn Nguyên. Giang Cẩm Hoa cảm thấy, đợi qua thời kỳ mẫn cảm này, nàng sẽ không còn suy nghĩ như vậy nữa.
Giang Cẩm Hoa mở mắt ra, quả nhiên liền nhìn thấy Diệp Thanh đang ôm mình, còn hai tay nàng thì vẫn đang nắm lấy vạt áo trước ngực Diệp Thanh, nàng vội vàng buông tay ra: "Làm phiền ngươi rồi, ta lại hôn mê nữa sao?"
Diệp Thanh gật đầu, "Ừ, nhưng so với hôm qua thì khá hơn nhiều rồi."
Nửa câu sau Diệp Thanh không nói ra
- hôm nay Giang Cẩm Hoa không cắn cô, tự nhiên là đỡ hơn hôm qua rồi.
Giang Cẩm Hoa cũng nghi ngờ cô có ẩn ý, nhưng Diệp Thanh không nói thẳng, nàng cũng không tiện hỏi rõ, chỉ nhàn nhạt liếc Diệp Thanh một cái rồi dời ánh mắt đi.
Thấy nàng không sao nữa, Diệp Thanh đứng dậy định chuẩn bị bữa trưa. Đúng lúc này, bên ngoài vang lên tiếng người, còn kèm theo tiếng bước chân, nghe không giống chỉ có một người.
Giang Cẩm Hoa cũng nghe thấy động tĩnh, không để ý đến thân thể vẫn còn yếu, vội vàng đứng dậy đi đến bên cạnh Giang Cẩm Dạng, ôm chặt tiểu gia hỏa vào lòng.
Diệp Thanh cũng lập tức cảnh giác, cô rút ra một thanh đao thép từ trên xe gỗ, đứng yên trong hang không nhúc nhích. Nếu người đến chỉ là lữ khách ngang qua, cô sẽ không can thiệp, nhưng nếu là kẻ có ý đồ xấu, cô buộc phải ra tay.
Chẳng bao lâu sau, bên ngoài vang lên tiếng người ồn ào.
"Cuối cùng là ở đâu có nước vậy? Đi xa như thế rồi, không được nữa, đi tiếp chắc chết vì kiệt sức mất."
"Dù vậy cũng phải tìm tiếp, không thì khỏi cần chờ đến mai, đêm nay cũng chết khát hết rồi."
"Đi thêm nữa cũng toàn là đồi núi, căn bản không thể có nước."
"Ê, các ngươi mau nhìn xem, bên kia có một cái hang, dưới đất hình như còn có dấu chân."
"Đúng rồi, nhìn kích cỡ dấu chân này, tám phần là dấu chân của Khôn Trạch."
Mấy người bên ngoài lập tức im lặng, sau khi trao đổi ánh mắt với nhau liền từ từ áp sát về phía hang nơi Diệp Thanh bọn họ đang ở.
Ngay khi nghe thấy mấy người kia ngừng nói, Diệp Thanh đã cảm giác được có điều bất ổn. Cô cầm chắc trường đao, đứng giữa hang, chắn trước mặt Giang Cẩm Hoa và Giang Cẩm Dạng.
Chỉ vài nhịp thở sau, hai bóng người đã ló ra nơi cửa hang
- là hai gã nam nhân ăn mặc chỉnh tề, chỉ là y phục dính đầy bùn đất, khoảng ba bốn mươi tuổi, mặt mũi lem luốc, lúc này đang nheo mắt đánh giá trong hang.
"Ồ, trong hang còn trốn hai tiểu nương tử nữa kìa, mà Càn Nguyên này nhìn cũng xinh đấy, hiếm thấy thật." Gã mặt gầy giọng điệu châm chọc nói.
"Phải đó, còn mang theo một tiểu nha đầu nữa kìa." Gã tập tễnh phụ họa theo.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!