Chương 33: (Vô Đề)

Lòng Hình Vu thầm cười lạnh, rõ ràng Lộ Tu Hàm đuổi g.i.ế. t Phượng Khê, tới miệng nàng ta thì lại thành giận dỗi?

Quả nhiên, trong miệng người này chẳng có lấy một lời nói thật.

Trước kia gã bị mù, nên mới cảm thấy nàng ta là người tốt!

Gã kìm nén sự tức giận trong lòng, nói: "Giải thích rõ ràng là được rồi. Hai ta đều chỉ có một mình, hay là kết nhóm cùng đi nhé?"

Thẩm Chỉ Lan vội gật đầu đồng ý.

Sau vài câu trò chuyện, Thẩm Chỉ Lan nói: "Hình Vu sư huynh, tuy có hơi mạo muội, nhưng ta muốn nhắc nhở huynh rằng Phượng Khê gian xảo, mưu mô, nói dối thành tính, huynh nên giữ khoảng cách với nàng ấy thì hơn."

Ngoài mặt Hình Vu gật gù đồng ý, nhưng trong lòng lại thầm cười mỉa: tuy tiểu nha đầu Phượng Khê kia có hơi "thất đức", nhưng cũng là người tốt bụng, tốt hơn nữ nhân luôn miệng nói dối như ngươi cả trăm lần!

Cuối cùng cũng tới chỗ mai phục, Hình Vu không thể nhịn nổi nữa, trực tiếp thả Độc Giác -  linh thú của gã

- là một con sói tuyết một sừng ra.

"Thẩm Chỉ Lan, ngươi xem thường Ngự Thú Môn bọn ta đúng không? Vậy hôm nay ta sẽ cho ngươi trải nghiệm thủ đoạn của Ngự Thú Môn. Độc Giác, lên!"

Linh thú và chủ nhân tâm ý thương thông, vì thế nó cũng nghe thấy những lời Phượng Khê nói trước đó, hiện tại nó đã hận Thẩm Chỉ Lan thấu xương rồi!

Nó nhe răng nanh, nhào về phía Thẩm Chỉ Lan.

Vẻ mặt Thẩm Chỉ Lan kinh ngạc.

Nàng ta không biết vì sao Hình Vu lại đột nhiên trở mặt, nhưng hiện tại nàng ta không có thời gian nghĩ nhiều, chỉ vội vàng giơ tay kết ấn, b.ắ. n mũi tên nước về phía Độc Giác và Hình Vu.

Nàng ta chẳng hề sợ Hình Vu, tuy tu vi của hai người cùng là tầng ba Trúc Cơ, nhưng nàng ta nắm chắc bản thân sẽ đánh thắng Hình Vu.

Có vài nam nhân thích bị ngược thế đấy, sau khi đánh bại gã rồi bắt gã thần phục cũng không tệ.

Vừa nghĩ vậy, nàng ta đã thấy xung quanh lại nhảy ra vài người, đ.â. m thẳng phi kiếm và linh quyết về phía nàng ta.

Thẩm Chỉ Lan hoàn toàn đờ đẫn!

"Dừng tay! Trong này chắc chắn có hiểu lầm, mọi người nghe ta giải thích…"

Tiếc là, chẳng ai thèm nghe nàng ta nói.

Hiện tại mọi người chỉ muốn nhanh chóng loại nàng ta, nếu được chia chác thêm chút nữa thì quá tốt.

Phượng Khê đứng cạnh cổ vũ mọi người: "Mọi người cố gắng lên!"

"Chọc vào mắt nàng ta đi!"

"Đâm vào bụng nàng ta nào…!"

Thẩm Chỉ Lan tức nổ phổi: "Phượng Khê, chắc chắn là do người giở trò, ta và ngươi thề không đội trời chung!"

Phượng Khê khẽ chậc thành tiếng: "Sao ngươi không giả vờ làm "hoa sen trắng" nữa? Giả vờ tiếp đi chứ! Ngươi c. ướp thảo dược của ta, đánh vỡ đan điền của ta, đổ tiếng xấu lên đầu ta, hại ta bị biếm thành tạp dịch. Dẫu vậy, ngươi vẫn chua thỏa mãn, mà xúi giục Lộ Tu Hàm g.i.ế. t ta, sao lòng dạ ngươi độc ác thế hả?"

"Ngươi tưởng không ai nhìn rõ gương mặt thật của ngươi chắc? Đôi mắt mọi người sáng như tuyết, các vị sư huynh sư tỷ đã sớm nhìn thấu bản chất của ngươi. Thẩm Chỉ Lan, ngươi làm nhiều chuyện thất đức như thế, chắc chắn sẽ phải chịu phản phệ, nay báo ứng của ngươi tới rồi…"

Thẩm Chỉ Lan nghiến răng: "Ngươi đừng đặt điều bịa chuyện, mọi người nghe ta giải thích…"

Đáp lại nàng ta, là thế tấn công càng mãnh liệt hơn.

Thẩm Chỉ Lan thông minh hơn Lộ Tu Hàm, nàng ta biết hôm nay bản thân chắc chắn sẽ bị loại, thay vì bị họ khống chế, chi bằng mình chủ động bị loại.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!