Phượng Khê trực tiếp tới tìm Bách Lý Mộ Trần.
"Bách Lý chưởng môn, dám đảm bảo với ngài rằng, chuyện do Thẩm Chỉ Lan gây . Bởi ngoài nàng , thì chẳng ai thể chuyện thất đức bậc cả! Sau khi về, ngài lén điều tra thử xem, thu hoạch ngoài ý thì ."
Bách Lý Mộ Trần: "… Được thôi!"
Con thật sự kỳ lạ.
Trước Bách Lý Mộ Trần thế nào cũng cảm thấy Phượng Khê chướng mắt.
giờ đây, thế nào cũng cảm thấy nàng cực kỳ thuận mắt.
Vô ông cảm thấy hối hận vì suy nghĩ sai lầm ngày .
Để tránh cho lời đồn lên men đến độ mất khống chế, bốn vị chưởng môn đồng thời phát thông báo.
Bên rõ ràng, rằng: Yểm tộc và Nhân tộc ký hiệp ước hữu nghị vạn năm. Trong quá trình đàm phán, phận Hoàng tử của Bùi Chu giúp đỡ khá nhiều. Phượng Khê càng là công thần thúc đẩy quá trình kết minh, tuy nàng còn nhỏ tuổi, nhưng gánh vác trách nhiệm của Nhân tộc, quả là tấm gương đạo đức, hình mẫu lý tưởng của Nhân tộc!
Phượng Khê cầm tờ thông báo , lòng đắc ý thôi, Thẩm Chỉ Lan thua thảm .
Nàng dùng tin tức lạc hậu để đối phó nàng, đúng là tự rước lấy nhục.
Xem , buff của Thẩm Chỉ Lan cũng nhiều hạn chế.
Thế nên mới , con thể quá dựa dẫm ngoại vật, chỉ dựa bản mới là đáng tin nhất.
Hôm nay, phi thuyền về tới Huyền Thiên Tông.
Phượng Khê nâng cao thông báo, cung kính quỳ gối cổng tông môn.
Rồi bắt đầu : "… Tuy Phượng Khê còn nhỏ tuổi, nhưng gánh vác trách nhiệm của Nhân tộc, quả là tấm gương đạo đức, hình mẫu lý tưởng của Nhân tộc!"
Tấm biển tên tông môn khẽ lóe lên một luồng sáng.
Trước mặt Phượng Khê xuất hiện một hộp ngọc.
Phượng Khê: "…?"
Nàng quỳ nhiều như !
đây là đầu tiên quà đấy!
Phản ứng đầu tiên của Tiêu Bách Đạo là sửng sốt, đó là vô cùng kích động.
"Tiểu Khê, từng với con , ba chữ tấm biển do tổ sư gia sáng lập tông môn tự tay , trong đó ẩn chứa cơ duyên lớn. Chỉ là bọn quá ngu dốt, suốt mấy vạn năm qua chẳng ai thể lĩnh ngộ sự huyền diệu trong đó. Bây giờ xem , con chính là hữu duyên đó !"
Cũng đúng thôi, mỗi tiểu đồ đều thành kính quỳ lạy, hiếu thuận bao!
Nếu ông là tổ sư gia, ông cũng sẽ chọn nàng hữu duyên.
Phượng Khê cũng tỏ vẻ vô cùng kích động. Nàng nhặt hộp ngọc mặt đất lên, ôm lòng mong chờ mở hộp, nhưng phát hiện… mở .
Nàng nhịn mà cảm thán, vẫn là tổ sư gia nhà cẩn trọng bề, cực kỳ đáng tin!
Nếu ai cũng thể mở hộp ngọc, lỡ cướp mất thì ?
Chắc chắn nhỏ m.á. u để xác nhận phận mới thể mở .
Thế là, con hàng cắn đứt ngón tay, nặn m.á.u, nhỏ lên hộp ngọc.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!