Biên tập: Cải
Sau khi thử vài lần Khương Yên cuối cùng cũng tìm được cảm giác.
Hai người ngừng lại, Hoắc Đình Diễm nghiêng đầu nhìn cô, thấp giọng hỏi "Có muốn thử thêm vài lần nữa không?"
Khương Yên nhìn thời gian "Vậy sau khi tan học lại tiếp tục? Hiện tại chúng ta còn phải đi đến lớp học bổ túc"
"Được"
Nói xong, Khương Yên nhanh chóng chạy về nhà lấy cặp sách, cùng Hoắc Đình Diễm đi đến lớp bổ túc.
Sau khi đến phòng học, Khương Yên khống chế không được lôi điện thoại ra, muốn tìm người nói chuyện phiếm. Cô lôi Nguyễn Nghiên Nghiên cùng Khổng Hâm vào nhóm chat.
Thừa dịp thầy giáo còn chưa vào lớp, Khương Yên ở trong nhóm chat phát bao lì xì.
Nguyễn Nghiên Nghiên từng cái từng cái bắt lấy, sau đó liền gửi tới một dấu chấm hỏi: Khương Yên, cậu nhặt được một vạn sao!!
Khương Yên: So với nhặt được một vạn còn vui vẻ hơn!!! Cậu đã từng nghe "Bí mật không thể nói chưa", cả phim điện ảnh nữa?
Nguyễn Nghiên Nghiên: Xem rồi a, làm sao vậy?
Khương Yên: Anh anh anh, thời điểm xem có cái cảm giác gì?
Nguyễn Nghiên Nghiên: Chính là cảm thấy thực hâm mộ, người đánh đàn thực lợi hại, cậu cùng Hoắc Đình Diễm không phải muốn đánh đàn sao? Chuẩn bị đến đâu rồi?
Khương Yên: Cũng ổn, đến lúc đó cậu có thể đến xem diễn tập.
Nguyễn Nghiên Nghiên: Được.
Sau khi hàn huyên vài câu với Nguyễn Nghiên Nghiên, lực chú ý của Khương Yên tạm thời bị dời đi. Không bao lâu sau, thầy giáo liền vào lớp, Khương Yên phá lệ nghiêm túc nghe giảng, một chút cũng không thất thần.
Một ngày nhoáng cái liền hết, đến khi buổi chiều tan học, Dụ Hướng Văn đến mới lớp tìm Hoắc Đình Diễm.
"A Diễm, buổi tối cùng nhau đi ăn?"
Hoắc Đình Diễm nhìn hai người, lắc đầu cự tuyệt "Không được, còn có việc"
Dụ Hướng Văn sửng sốt "Có chuyện gì?"
Hoắc Đình Diễm còn chưa kịp trả lời, di động của Khương Yên đã vang lên, cô nhìn tên người gọi đến, hơi có chút ngoài ý muốn.
"Uy"
"Khương Yên, đồ tra nữ!"
Khương Yên "...."
Cô sửng sốt, cạn lời hỏi "Tớ nơi nào tra, ai, Dịch Hướng Thần cậu hiện tại đúng là càng ngày càng không lễ phép, đối với cô nãi nãi đây cũng dám tùy tiện mắng, có phải là lâu rồi không bị ăn đòn nên ngứa da không?"
Dịch Hướng Thần cười lạnh "Cậu lần trước có nói với tôi sẽ không thích Hướng An Lan nữa, có phải hay không?"
Nói đến chuyện này, Dịch Hướng Thần liền tức giận. Anh cho rằng Khương Yên là thực sự không tiếp tục theo đuổi thần tượng nữa, muốn quay về vòng tay của tổ chức trung nhị, kết quá, hôm nay cùng bạn bè ra ngoài chơi, gặp phải một học sinh trường Nhất trung nhắc đến chuyện của Khương Yên. Anh nghe xong, miễn bàn có bao nhiêu tức giận.
Người này không theo đuổi Hướng An Lan nữa, nhưng hiện tại lại đổi mục tiêu sang Hoắc Đình Diễm, hơn nữa, lần này còn so với theo đuổi Hướng An Lan điên cuồng hơn! Lại còn muốn cùng người ta cùng nhau đàn dương cầm???!!!!
Bốn tay đánh đàn???
Anh cũng chỉ được nghe qua Khương Yên đánh đàn có mấy lần! Mỗi lần đều là cùng người khác nghe, chưa từng được một mình đơn độc xem đâu!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!