Biên tập: Cải
Hai người cùng đáp ứng "Vâng, cô đã vất vả rồi"
Lão sư nói đi là đi, không có nửa điểm dừng lại......
Chờ lão sư đi rồi, Khương Yên mới ngẩng đầu, thật cẩn thận nhìn Hoắc Đình Diễm.
Hoắc Đình Diễm vừa lúc nhìn qua, hai người tầm mắt chạm nhau, trong lúc nhất thời có chút không biết nói gì, tổng cảm thấy bầu không khí có chút quái quái.
Khương Yên chớp mắt nhìn anh, không biết nên nói gì, lo sợ bản thân một khi mở miệng nói chuyện sẽ nhịn không được hưng phấn, áp không được trái tim đang nhảy nhót trong lồng ngực.
Nhưng nhịn một hồi, cô vẫn là nhịn không được hỏi "Cậu định chọn bài gì a?"
Hoắc Đình Diễm nhìn cô, dừng một chút nói "Cô giáo đi rồi"
"A...." Khương Yên sửng sốt, gật đầu "Tớ biết "
Hoắc Đình Diễm thật bình tĩnh ngồi xuống trước đàn dương cầm, nhìn cô nói "Nụ cười trên mặt cậu không cần phải gượng như vậy đâu"
Khương Yên "...."
Cô nghẹn cười ho khan, là thực sự vui vẻ nhưng lại có chút ngượng ngùng. Khương Yên gãi gãi đầu, quy quy củ củ đứng bên cạnh Hoắc Đình Diễm, nhỏ giọng nói "Cậu nhìn ra?"
Hoắc Đình Diễm nhẹ gật đầu "Rất rõ ràng"
Lời này của anh hoàn toàn không có nửa điểm lưu tình.
Khương Yên cứng đờ, có chút bất đắc dĩ. Cô trước đây như thế nào lại không nhận ra idol lại có điểm độc miệng như vậy?
Bất quá không sao, độc miệng cô vẫn thích, idol dù thành cái dạng gì cô cũng yêu, hắc hắc hắc!
Hai người an tĩnh một hồi, Hoắc Đình Diễm mới hỏi "Cậu thích thể loại nhạc gì?"
Khương Yên "a" một tiếng, nhìn anh "Cậu cho tớ chọn?"
Hoắc Đình Diễm chần chờ hai giây, gật đầu "Cậu trước nói thử xem"
Khương Yên ngây người, hoàn toàn không biết nên chọn thế nào.
Kỳ thật cô thích rất nhiều bài hát, thậm chí còn biết rõ Hoắc Đình Diễm thích loại nhạc gì, chính là những ca khúc đó dường như nếu hát ở lễ kỷ niệm ngày thành lập trường có chút không thích hợp.
Cô biết Hoắc Đình Diễm ở thời điểm tốt nghiệp cấp ba có đàn một khúc, là "Bí mật không thể nói" của Châu Kiệt Luân, nhưng mà bài hát này, có chút khiến người khác dễ hiểu lầm. Khương Yên cảm thấy không thích hợp, hơn nữa bản thân ca khúc này.... Chính là một câu chuyện xưa của một đôi tình lữ, cô sợ khiến Hoắc Đình Diễm chiêu hắc (có thêm tiếng xấu), nên sẽ tuyệt đối không lựa chọn.
Còn có vài bài hát khác nhưng cũng đều là nói về tình yêu các kiểu, Khương Yên đều cảm thấy không thích hợp... nói thật, cô cảm thấy mình cùng Hoắc Đình Diễm thích hợp hát mấy bài hát hào hùng về quân đội, khúc ca hành quân gì đó, hoặc là "nghe mẹ nói"?
Nghĩ đến bài này, Khương Yên cảm thấy nếu bản thân nói ra sẽ bị Hoắc Đình Diễm cấp đánh chết, vội không ngừng lắc đầu "Tớ không có đặc biệt thích bài nào, chỉ cần cậu thích tớ đều thích"
Đến lúc này, cô vẫn nhịn không được hướng idol nịnh nọt, xum xoe "Cậu thích cái gì tớ khẳng định cũng thích cái đó!"
Hoắc Đình Diễm "..."
Tuy rằng loại lời nói kiểu như thế này anh đã nghe Khương Yên nói qua vài lần, cũng biết người này thật chính là có lòng cuồng ái với idol... nhưng mỗi lần nghe, không hiểu sao đều cảm thấy quái quái.
Anh trầm mặc giây lát, đột nhiên hỏi "Ca khúc mà cậu viết, có thích hợp đàn tấu không?"
Khương Yên kinh ngạc nhìn anh "Ca khúc tớ viết.... Cậu có muốn nhìn qua một chút không?"
"Cũng không phải là không được"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!