Chương 13: (Vô Đề)

Biên tập: Cải

Ở trong mắt cô giáo Triệu, Khương Yên chính là một người như vậy. Chỉ cần có người nguyện ý dạy dỗ cùng dẫn đường, lại thêm bạn học giúp đỡ, cô (Khương Yên) sẽ trở lại con đường đúng.

Mà giờ khắc này, cô nguyện ý thay đổi, cô giáo Triệu tự nhiên sẽ tận sức giúp đỡ làm Khương Yên cảm nhận được lớp học ấm áp. Trước kia bạn học đối với Khương Yên đều là chán ghét cùng xa lánh, các giáo viên khác đối với cô cũng bỏ mặc không quan tâm, cô giáo Triệu nghĩ nghĩ cũng chỉ có Hoắc Đình Diễm có thể ra tay giúp đỡ.

Hoắc Đình Diễm ở cùng tiểu khu với Khương Yên, hiện tại lại sắp học chung một lớp bổ túc, càng quan trọng là Hoắc Đình Diễm người này không ưa kéo bè kéo cánh, thái độ đối với mỗi bạn học đều như nhau, cho nên cô giáo Triệu rất tin tưởng bản thân nhờ Hoắc Đình Diễm giúp đỡ Khương Yên là quyết định đúng đắn.

Nhưng giờ phút này, Khương Yên nghe được lời nói của Hoắc Đình Diễm, cả người đều ngây dại.

Cô trợn mắt há mồm nhìn Hoắc Đình Diễm, hoài nghi tai bản thân nghe nhầm! Cô có phải là đang nằm mơ không, nếu không sao lại được nam thần cho số điện thoại chứ???

Nguyễn Nghiên Nghiên ở một bên nhìn biểu tình của Khương Yên, có chút không nỡ nhìn thẳng, này cũng quá si hán đi! Cô (Nguyễn Nghiên Nghiên) kể cả khi đối diện với đàn anh Hướng cũng không có bày ra cái biểu tình ngu ngốc đến thế đâu.

"Khương Yên!"

"Khương Yên!" Nguyễn Nghiên Nghiên kéo kéo cánh tay Khương Yên, hận sắt khôn thành thép nói "Mau hoàn hồn!"

Khương Yên "a" một tiếng, chớp chớp mắt, thật cẩn thận nhìn Hoắc Đình Diễm "Cậu thực sự cho tớ số điện thoại?"

Phải biết là số điện thoại này, là thứ mà trước kia Khương Yên luôn nghĩ đến,.... Thời điểm mỗi lần Hoắc Đình Diễm bị mắng, cô đều nghĩ muốn có được số điện thoại của anh, gửi cho anh mấy cái tin nhắn an ủi, quan tâm, cổ vũ anh, nói cho anh biết, Hoắc Đình Diễm anh là tốt nhất, cô sẽ vĩnh viễn yêu thích anh!

Kết quả là, dãy số điện thoại ia bị anh giữ kín mít, fan căn bản chẳng mò ra nổi. Kể cả có thực sự tò mò đi chăng nữa, fan bọn họ cũng sẽ không thực sự đi hỏi thăm, loại chuyện này (có số điện thoại của idol) này ảo tưởng trong đầu là được rồi.

Nhưng hiện tại.... Ông trời hình như muốn nói cho cô biết rằng mộng tưởng của cô đã trở thành sự thật????!!

Ánh mắt của Khương Yên thực sự quá nhiệt tình, quá mức tràn đầy tình thương yêu, nhìn đến mức Hoắc Đình Diễm có chút không được tự nhiên. Anh ho khẽ một tiếng, tránh đi ánh mắt nóng rực của Khương Yên "Cố nhớ đi"

"Được được được.... Tớ lập tức nhớ" Khương Yên luống cuống chân tay lấy ra di động, đưa đến trước mặt Hoắc Đình Diễm, nịnh nọt nói "Cậu có thể giúp tớ bấm số không? tớ sợ bản thân run tay bấm sai"

Hoắc Đình Diễm "..."

Nguyễn Nghiên Nghiên không đành lòng nhìn tiếp.

Cảnh Hoán cùng Quách Tuấn Trì cũng như vậy, hai người cùng Nguyễn Nghiên Nghiên liếc nhau, thừa dịp hai người kia còn đang nói chuyện, bắt đầu xúm lại bát quái "Khương Yên.... Là thực sự thích Diễm ca của chúng tôi?"

Nguyễn Nghiên Nghiên "Tớ vốn dĩ cũng không tin"

Quách Tuấn Trì "Nhưng?"

"Nhưng, cậu nhìn cái bộ mặt người mẹ già cười hiền nhìn con kia đi, không tin cũng phải tin!" Nguyễn Nghiên Nghiên nghĩ đến mất hành động gần đây của Khương Yên, nói thầm "Các cậu xem, cậu ấy vừa nhìn thấy Hoắc Đình Diễm đến liền bày ra bộ dáng mất hồn, biểu hiện đó nếu không phải là yêu thì là gì"

Cảnh Hoán "..."

Quách Tuấn Trì "..."

Hai người đồng thời quay đầu nhìn lại, nhìn thấy Khương Yên trên mặt tràn đầy tươi cười, trầm mặc.

Dường như, có chút đúng......

Sau khi ra khỏi phòng học, Nguyễn Nghiên Nghiên liền dùng sức kéo lấy Khương Yên đang lưu luyến không rời, thực hết cách.

"Cậu làm gì mà vừa nãy lại bày ra bộ dáng si hán như vậy a!"

Khương Yên nhìn chằm chằm màn hình điện thoại, đem chuỗi số kia khắc sâu vào trong đầu.

"Nào có si hán, kia không phải là biểu tình chuyên dụng dành cho idol hay sao?"

Nguyễn Nghiên Nghiên liếc mắt nhìn cô "Tớ lúc nhìn đàn anh Hướng không có như vậy"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!