Biên tập: Cải
"Khương Yên"
Khương Yên cúi đầu nhìn cô, đối với cặp mắt ôn hòa kia "ừ" một tiếng "Cô giáo gọi em đến đây là có chuyện gì sao?"
Cô giáo Triệu cười hiền nói "Gần đây muốn nỗ lực học tập?"
Khương Yên hơi sững lại, nhẹ nhàng đáp ứng "Vâng, nghĩ, nghĩ muốn học tập thật tốt"
"Thật? Không phải là nhất thời nổi hứng?"
"Không phải" Khương Yên bảo đảm "Chính là đột nhiên suy nghĩ kĩ, em hiện tại mới học cao nhị, nên đặt học tập lên hàng đầu"
Cô nhìn giáo viên chủ nhiệm từng tận tình khuyên bảo bản thân, nghiêm túc nói "Cô giáo Triệu, trước kia thực xin lỗi, em không có nghe lời khuyên của cô"
Trước kia, lúc Khương Yên mới chuyển vào lớp được hơn một tháng, cô giáo Triệu quả thực có tìm đến cô khuyên bảo hai lần, khuyên Khương Yên nên chăm chú học tập hơn, loại chuyện theo đuổi thần tượng nào đó để đến sau khi học xong hẵng làm, nhưng Khương Yên lúc đó nghe không vào. Cô còn vì đi tham gia mấy hoạt động của Hướng An Lan mà trèo tường trốn học.
Cô giáo Triệu cười cười nhìn cô "Biết quay đầu là bờ là tốt rồi, cô hôm nay gọi em đến cũng chỉ là muốn tán gẫu một chút, hiện tại giáo viên giảng bài em nghe có hiểu không, có cảm thấy nhanh quá không?"
"Có một chút ạ, nhưng cũng không có vấn đề gì" Khương Yên nói "Các thầy cô giảng bài đều là chiếu theo năng lực học tập của đại đa số các bạn học, em hiện tại không theo kịp, nhưng em nhất định sẽ nỗ lực đuổi kịp!"
Nghe vậy, cô giáo Triệu cười, mặt mày vui vẻ nhìn Khương Yên, kiên nhẫn hỏi "Nỗ lực như thế nào? Cô nghe nói em.... Kiến thức của sơ trung có chút không được tốt đúng không?"
Cô sợ lời nói của mình khiến Khương Yên có gánh nặng, vội giải thích "Cô cũng không có ý gì khác, chính là muốn hiểu thêm về tình huống của em"
Khương Yên gật đầu "Em hiểu thưa cô. Hồi sơ trung em không có tập trung học hành dẫn đến bị hổng kiến thức, vậy nên em chuẩn bị đi học lớp bổ túc"
Cô biết nền tảng có bao nhiêu quan trọng, tuy rằng bản thân có thể tự học nhưng chung quy tự học cũng không thể nào nhanh bằng việc có giáo viên hướng dẫn. Khương Yên hiện tại quá khát vọng tiến bộ.
Cô giáo Triệu trầm mặc một lát, không nghĩ tới Khương Yên lại có suy nghĩ này
"Em đã chọn được nơi nào tốt chưa?"
Khương Yên giật mình, quan sát biểu tình của cô giáo Triệu, nhỏ giọng hỏi "Cô giáo có biết chỗ nào tốt không ạ?"
Cô giáo Triệu cười, nhướng mày nhìn cô "Cũng không phải nhưng nếu em thực sự muốn học, cô sẽ giúp em tìm một cái lớp học bổ túc tốt"
Khương Yên nghiêm túc nói "Em thực sự rất nghiêm túc muốn nỗ lực học tập, cô giáo Triệu xin hãy tin em lần này"
Cô giáo Triệu "ừ" một tiếng, thấp giọng nói "Được rồi, em cứ trở về chờ tin của cô, cô sẽ giúp em hỏi một chút xem lớp học bên kia có còn chỗ không, chỉ là chi phí của lớp đó cũng không phải là thấp.... Đương nhiên, chuyện này đối với em hẳn là không thành vấn đề, chỉ là hai ngày cuối tuần đều phải đi học, có thể chứ?"
"Được ạ"
"Vậy em trước về lớp đi"
"Vâng, cảm ơn cô giáo Triệu"
Khương Yên hưng phấn rời đi, cô giáo Triệu nhìn bóng dáng của cô, bất đắc dĩ lắc đầu.
Cô vừa đi, giáo viên ở trong phòng nghe được cuộc nói chuyện vừa nãy của hai người tò mò "Cô giáo Triệu, cô như thế nào lần này lại tin tưởng Khương Yên a? Lỡ như em ấy lại làm ra cái chuyện rợn người gì.."
"Đúng vậy, đúng vậy, bạn học Khương Yên này quá mức phản nghịch, cũng chỉ có cô giáo Triệu có kiên nhẫn cùng nói chuyện với em ấy..."
Cô giáo Triệu "ừ" một tiếng, cười cười nhìn hai người kia "Học sinh không tốt, người làm giáo viên chúng ta cũng có một phần trách nhiệm. Hơn nữ, Khương Yên em ấy kỳ thật bản tính không xấu chỉ là có chút suy nghĩ cực đoan, làm ra vài chuyện khiến người khác khó lòng tiếp thu, nếu chậm rãi dạy dỗ, tôi tin rằng em ấy nhất định sẽ thay đổi"
Mấy giáo viên khác nghe vậy nói thầm "Vậy cô cứ thử đi, nhưng đừng có mà ôm hy vọng quá lớn"
"Kiểu học sinh như vậy căn bản là hết thuốc chữa rồi"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!