Editor: Bon đang ôn thi
Trước tết nguyên đán bận rộn suốt mấy ngày, đến lúc tất niên cô mới được xem như là rảnh rỗi.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Dư âm từ lễ trao giải vẫn còn đến giờ, có liên quan đến cô tất nhiên là giải nữ phụ xuất sắc nhất kia, danh chính nhưng ngôn bất thuận, dù sao cũng không thiếu antifan tràn vào châm chọc, cũng may phía trên còn nữ chính xuất sắc nhất và nam chính xuất sắc nhất gánh một phần, Thời Song Hạ cũng đã sớm đoán được nên đã sắp xếp bên quan hệ xã hội để xử lý các tin tức trên mạng trước, dẫn dắt dư luận, nhìn chung vấn đề cũng không lớn.
Nhưng mà điều khiến Tả Minh Nhiên không nghĩ đến chính là có một hot search liên quan đến cô, chính là cái có cô và Ôn Phỉ Phỉ. Hôm lễ trao giải cô và Ôn Phỉ Phỉ ngồi chung một chỗ, đã bị không ít cư dân mạng thần thông quảng đại làm ra các gói biểu cảm, Tả Minh Nhiên lên mạng dạo một vòng, vậy mà còn có ảnh chân dung hai chị em của hai người.
Ngày xưa là kẻ thù ngày nay biến thành chị em tốt, cộng thêm vị trí của hai người được coi là cao trong giới nên có thể coi như đây là hot search đủ tư cách.
Không xem trọng như thế, chỉ cần một ít fan hai nhà thảo luận qua lại cũng đủ sôi sục rồi, nhưng miễn là nói năng ổn thỏa thì đó đúng là một chủ đề đáng khen. Người đại diện Ôn Phỉ Phỉ cũng nghĩ đến điểm ấy nên sau khi hot search treo mấy giờ mới liên lạc với Thời Song Hạ.
Thời Song Hạ quay đầu ném sang Tả Minh Nhiên, để cô tự xử lý.
Từ lúc thẳng thắn nói chuyện, xác thực Tả Minh Nhiên vẫn muốn giải nghệ, Thời Song Hạ liền buông bỏ hơn phân nửa công việc, giao quyền quyết định vào tay Tả Minh Nhiên.
Cũng không phải do giận hay dỗi, mà là bắn tên trúng đích, dù sao chuyện Tả Minh Nhiên muốn đổi nghề là chuyện ván đã đóng thuyền, công việc trước mắt của cô cũng chỉ có như vậy, nếu cứ đặt lên vai Thời Song Hạ, còn không bằng để cô tự xử lý, để chị rảnh rang đi xử lý chuyện khác.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tả Minh Nhiên hỏi Thời Song Hạ hỏi studio thường từ chối chuyện thế này như nào, lại nhận được một ánh mắt bí hiểm, chẳng qua cô đợi vài ngày cũng không nhận được công việc đến cửa, mới phát hiện ra đại khái là đã bị Thời Song Hạ có cách chặn ngoài cửa.
Còn cách gì thì Thời Song Hạ không nói.
Vấn đề này bây giờ được chuyển đến tay cô, Tả Minh Nhiên nghĩ nghĩ, đưa ra quyết định, "Cứ dựa theo ý bên kia đi, giải nghệ là một quá trình phải được tiến hành theo chất lượng, cũng không thể bắt chị hiện tại đăng Weibo nói không quen biết chứ, đúng lúc trên mạng vẫn còn những lời mắng khi chị nhận giải, mang nó ra áp chế chút cũng tốt."
Vì thế nhân viên công tác hai bên ngồi xuống bàn bạc, một cuộc marketing của cô và Ôn Phỉ Phỉ im lặng bắt đầu.
Nếu như cô được nghỉ thì nhân viên công tác bên cạnh cũng được nghỉ. Trên cơ bản hiện tại Tả Minh Nhiên là người không còn công ty, có đoàn đội của riêng mình, cho nên sau khi phát lì xì cho mỗi người xong, những ngày nghỉ tết của cô cũng chính thức bắt đầu.
Hai ngày đầu được nghỉ, Tả Minh Nhiên không chút do dự cả ngày chỉ ăn với ngủ, đừng nói là ra cửa, cả ngày chỉ lúc đói cô mới chịu ra khỏi phòng, những lúc khác đều trải qua trên giường. Đợi đến buổi chiều thứ ba, cô vẫn chưa mở mắt, điện thoại di động bên cạnh như nhảy disco bên tai cô, đấu tranh nghe điện thoại, cô còn chưa alo, đã nghe thấy Ôn Phỉ Phỉ bên kia nói to: "Cô đang ở đâu? Được nghỉ thì đi dạo phố đi!
Tôi kìm nén một năm rồi!"
Tả Minh Nhiên hoảng sợ túm ba hồn bảy vía của mình quay lại, khàn giọng nói: "Tôi mới ngủ dậy…"
Ôn Phỉ Phỉ: "Mới tỉnh, cô ngủ trưa hả?"
Tả Minh Nhiên: "Ờm… coi là vậy đi."
Tranh thủ xem đồng hồ, vậy mà đã qua đầu giờ chiều, tối qua cô xem phim cả đêm, bốn năm giờ sáng mới ngủ thiếp đi, mới ngủ chút xíu mà đã lâu như vậy.
Ôn Phỉ Phỉ bên đầu dây bên kia tận tình khuyên nhủ: "Ngày lành tháng tốt, sao lại dùng để ngủ chứ? Mau ra đây dạo phố đi, tủ quần áo của tôi cần vài màu sắc mới mẻ nữa."
Có câu nói thế nào nhỉ, mỗi người phụ nữ chạy theo trend đều cảm thấy mình không có gì để mặc. Hiện tại tuy không chạy theo trend nhưng không thể ngăn cản Ôn Phỉ Phỉ thấy tủ quần áo của mình thiếu rất nhiều thứ.
Sau khi bị đánh thức cũng đã mất cảm giác buồn ngủ, Tả Minh Nhiên vô thức vén chăn lên, "Được rồi, cô đợi tôi một lát, tôi tới ngay."
Nói tới ngay là sẽ tới ngay, Ôn Phỉ Phỉ đã định tìm một quán cafe nào ổn chờ hai ba giờ, kết quả sau cú điện thoại kia chưa đến 40 phút, Tả Minh Nhiên đã chỉnh trang xuất hiện trước mặt Ôn Phỉ Phỉ.
"Nhanh như vậy à?" Nhìn Tả Minh Nhiên ngồi trước mặt mình, Ôn Phỉ Phỉ khó tin nói: "Tôi còn tưởng phải chờ rất lâu ấy chứ."
Tả Minh Nhiên phản bác lại: "Không phải nói đi dạo phố sao, gần hai giờ rồi, chưa kể tối nay các cửa hàng đều đóng cửa nữa."
Thành phố B diện tích không lớn, dân nhập cư nhiều, đến gần Tết, cả thành phố gần như vắng đi một nửa, không ít cửa hàng đã đóng cửa nghỉ bán, cho dù còn mở cũng đóng sớm hơn bình thường rất nhiều.
Ôn Phỉ Phỉ líu lưỡi nói: "Thân là nữ minh tinh dám để mặt mộc ra ngoài, cô là người đầu tiên tôi gặp."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!