Kỳ thật trước khi Bạch Thiến Thiến đi tìm Liêu Định Hiên và bị Phương Hiểu Nhiễm đẩy ngã chết, cô đã gọi điện thoại cho Viên Trạch Khải đề nghị chia tay. Bên kia điện thoại hắn cũng không nói đồng ý hay không, chỉ cười một cái lại làm cho da đầu người ta run lên, nói với cô, đừng để cho hắn gặp lại cô.
Cô cũng không đoán được nếu lại đụng phải Viên Trạch Khải, hắn sẽ làm gì cô.
Bạch Thiến Thiến bước lại gần Bạch Như Phong một chút, nhỏ giọng ở bên tai cô hỏi: "Không phải nói hắn sẽ không tới sao?"
Bạch Như Phong nhíu mày, sắc mặt cũng không quá tốt, "Chị cũng không biết sao lại thế này, lúc trước thật là xác nhận qua hắn không đến."
Hình như Viên Trạch Khải cảm nhận được bên này có người đang nhìn mình. Hắn đang cùng người khác nói cười, đột nhiên quay đầu hướng bên này nhìn qua, vừa khéo đụng phải ánh mắt của Bạch Thiến Thiến, cô vội vàng tránh né, lộ vẻ khẩn trương, hỏi: "Bây giờ phải làm sao đây?"
"Em trước hết ra nhà vệ sinh tránh mặt trước đi."
Bạch Thiến Thiến cũng không tìm ra biện pháp khác, cô cũng sợ Viên Trạch Khải sẽ trực tiếp tới tìm cô.. Cô không thể tưởng tượng cảnh tượng đó sẽ như thế nào.
Cô lấy cớ muốn đi WC, đang chuẩn bị rời đi, quay người lại trong lúc vô tình lại chạm vào ánh mắt của Liêu Định Hiên, cũng không biết có phải hay không do cô ảo giác, cô thấy được hắn nhìn cô có điểm lạnh.
Bạch Thiến Thiến theo bản năng rùng mình một cái, cũng không quản nhiều như vậy, xoay người rời đi.
Viên Trạch Khải chính là vấn đề lớn nhất mà nguyên thân Bạch Thiến Thiến để lại cho cô, vấn đề này sớm hay muộn cũng phải giải quyết, nhưng không phải là bây giờ. Ở đây có quá nhiều người, cô không thể cùng Viên Trạch Khải đứng một chỗ sẽ gây hiểu nhầm. Huống chi cô lần trước mới nhận sai với Bạch Tấn Bằng, nếu chỉ chớp mắt cô lại cùng Viên Trạch Khải dây dưa, chỉ sợ hình tượng của cô trong mắt Bạch Tấn Bằng sẽ xuống dốc không phanh.
Bạch Thiến Thiến càng nghĩ càng đau đầu. Còn có, sao Viên Trạch Khải đáng lẽ không nên xuất hiện ở đây, như thế nào bây giờ lại xuất hiện?
Bạch Thiến Thiến đưa tay hong khô mới ra khỏi nhà vệ sinh, chỉ hy vọng Bạch Như Phong đã khống chế hắn tốt, ngàn vạn lần đừng xảy ra chuyện gì ồn ào.
Ở tầng trên cùng này, trừ bỏ phòng tiệc, các phòng khác đều là phòng dành cho khách. Bạch Thiến Thiến một đường đi trên hành lang, lúc ngang qua một gian phòng thì đột nhiên ở trong vươn ra một bàn tay chặt chẽ bắt lấy tay cô, cô còn không kịp phản ứng lại đã bị kéo vào phòng, Bạch Thiến Thiến theo bản năng hét lên, người nọ vội vàng dùng tay kia che miệng cô.
"Đừng kêu, là anh."
Hơi thở ấm áp mang theo mùi nước hoa phả vào hai gò má Bạch Thiến Thiến, cô lúc này mới thấy rõ ràng người này.
"Em đừng kêu, anh sẽ buông ra, đương nhiên nếu em muốn gọi người khác tới đây thì tùy em."
Lông mày khóe mắt hắn đều mang theo ý cười, chính là nụ cười không đứng đắn, làm cho người ta nhìn thấy liền muốn đánh hắn.
Bạch Thiến Thiến gật gật đầu, hắn lúc này mới đem cô buông ra. Cô đẩy hắn ra, nhíu mày vẻ mặt đề phòng nhìn hắn, "Anh muốn làm gì?"
Hắn đưa hai tay lên, tựa tiếu phi tiếu nhìn cô, đôi mắt đào hoa phong lưu chuyển động, nhẹ nhàng phun ra hai chữ, "Làm em."
"..."
Bạch Thiến Thiến nhịn xuống xúc động muốn tát hắn một cái, tốt xấu vẫn duy trì kiên nhẫn hướng hắn nói: "Anh đừng quên, tôi với anh đã chia tay rồi."
"Chia tôiy?" Hắn cười lên càng đẹp hơn, "Em đem anh trở thành cái gì? Nghĩ muốn chơi lên liền lấy, chán rồi liền bỏ đi?"
Hắn vừa nói một bên đem hai tay chống hai bên thân thể của cô, đôi môi của hắn lại tiến tới, Bạch Thiến Thiến vội vàng né tránh, hắn phác vào khoảng không, môi lướt qua trên mặt cô, hàm hồ nói: "Tôi là người em nghĩ muốn bỏ ra liền có thể bỏ ra hả?"
Thời gian Bạch Thiến Thiến cùng Viên Trạch Khải ở bên nhau không có bao lâu, Bạch Thiến Thiến vẫn giữ vững điểm mấu chốt, chưa cùng hắn đã làm chuyện gì. Bất quá cái tên Viên Trạch Khải gian trá này cũng không phải là quá xấu, tuy rằng lừa gạt Bạch Thiến Thiến cùng hắn trên giường không được, nhưng hắn cũng không chiếm tiện nghi cô một chút nào.
Giống như kiểu thân mật này, hai người cùng một chỗ, hắn chắc cũng không muốn làm gì đối với cô.
"Viên Trạch Khải!" Bạch Thiến Thiến lạnh giọng cảnh cáo.
"Hả?" Giống như không phát hiện lửa giận của cô, hắn trả lời không chút để ý, thậm chí còn tiến thêm một bước, trực tiếp đem cô ấn vào trong ngực hắn.
Bạch Thiến Thiến như bị đâm một cái, vội vàng đẩy hắn ra, chính là làm thế nào cũng không động được, cô nóng nảy, thanh âm lạnh lùng nói: "Anh đến tột cùng muốn làm gì? Anh tránh ra!"
Hắn cũng đem tay đặt trên eo của cô, xoa xoa một cách mơ hồ, đổi giọng nói, "Em nghĩ anh muốn làm gì?"
Theo trực giác của Bạch Thiến Thiến, người trước mặt này không như bình thường. Trong trí nhớ của nguyên thân, chỉ cần Bạch Thiến Thiến biểu hiện ra bài xích rõ ràng, nam nhân này sẽ mất hứng, nhưng là hôm nay, tình hình không đúng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!