Chương 6: Gặp mặt tiểu tam

Khúc nhạc mà Bạch Thiến Thiến đang chơi được cô sáng tác khi tốt nghiệp trung học. Từ sau khi cô* của cô rời đi cô liền một lòng muốn về nước, vì thế cô âm thầm nỗ lực. Rốt cục có một ngày cô nhận được thư trúng tuyển từ một học viện âm nhạc trong nước. Cô mừng rỡ như điên, vì có thể rời đi nơi này, rời đi nơi lạnh lẽo này, rời khỏi con người đáng sợ kia.

(* Cô ở đây là chị, em của bố)

Đêm đó cô đã viết lên giai điệu này, khi đó cô giống như một con chim nhỏ sắp được bay về phía bầu trời xanh, tâm tình nhẹ nhàng, mang theo khát vọng và sự chờ mong một cuộc sống mới.

Khúc nhạc này nhẹ nhàng mà du dương. Một cô gái vô tư bước lang thang gữa một vườn hoa với nụ cười tinh khiết và rực rỡ trên môi.

Tuy nhiên, đây chỉ là đoạn đầu của khúc nhạc này, bởi vì..

Sau đó, cô không thể như ý nguyện trở về nước, người kia ở sân bay chặn lại cô, hắn đem cô giam cầm, dập tắt giấc mộng của cô, hủy chuyến bay đưa cô về với tự do.

Hắn đập nát cây đàn dương cầm, phá hủy đàn Cầm* của cô, hắn đem cô đặt tại trên giường, trước di ảnh của cô cô lăng mạ cô hết lần này đến lần khác. Hắn nói trên đời này cô trừ bỏ hắn không được thích bất cứ cái gì, hắn phải chiếm cứ tất cả những thứ trong lòng cô, cô không thể có ước mơ, không thể có sở thích gì đó, cô chỉ có thể thích hắn, chỉ thích hắn.

(*Cổ Cầm (hay còn gọi đàn Cầm, đàn bảy dây) là một trong những loại đàn khảy cổ nhất của Trung Quốc hiện nay)

Hắn hành hạ cả thể xác lẫn tinh thần cô, cô không có cơ hội trốn thoát, chỉ có thể ngày ngày trong bóng đêm chịu dày vò.

Phần sau đoạn nhạc nặng nề mà lại áp lực, đó là hình ảnh của một cô gái chậm rãi bước đi giữa những bông hoa trong bóng tối, sự rực rỡ và nụ cười của cô bị tước đi từng lớp, từng lớp. Âm thanh bi thương giống như là tiếng than khóc của cô vậy. Không ai biết tại sao lúc nãy còn nhẹ nhàng du dương mà bây giờ liền đột nhiên chuyển tiếp đột ngột như vậy. Bất ngờ đến nỗi làm cho mọi sự tốt đẹp đều bị xói mòn, chỉ còn lại một âm thanh tâm trạng lại làm cho người ta cảm động đến nỗi phát khóc.

Tiếng đàn hạ xuống nốt cuối cùng, mọi người ở đây đều thở dài nhẹ nhõm một hơi, quá mức áp lực quá mức trầm trọng, thật sự nghe được lòng người khó chịu.

Chậm rãi đứng lên, cô đã từng trải qua niềm vui và nỗi buồn. Lúc đánh đàn, trên mặt cô đầy ý cười, liền như trước kia vô tư vô lự, không còn khuôn mặt đầy bi thương, trốn ở góc phòng cô đơn và bất lực. Chính vì hiện tại, cô tao nhã lại thong dong đứng ở trước cây đàn dương cầm, trong đôi mắt lại rạng rỡ sinh động, mang theo một loại tự tin không có chỗ nào sợ hãi, sáng ngời lại chói mắt.

Sau một hồi yên lặng như ngày tận thế, xung quanh lập tức vang lên tràng pháo tay nồng nhiệt. Cô đối với tràng vỗ tay này không có cảm xúc lắm, dường như đây là việc rất bình thường. Cô mỉm cười và cúi đầu cảm tạ mọi người đã ủng hộ.

Mấy người bên này nhìn thấy người phụ nữ kiêu hãnh nhưng tài năng kia. Sắc mặt bọn họ đều thay đổi, Tần Húc vẻ mặt không dám tin nhìn cô gái kia lại nhìn Liêu Định Hiên ở đối diện sau một lúc lâu mới tìm được giọng nói của mình, "Ôi mẹ ơi.. vị kia của cậu thế mà lại chơi đàn dương cầm tốt như vậy?"

Ôn Hạo thu hồi ánh mắt, trên mặt mang theo một loại tán thưởng tươi cười nó:, "Soạn nhạc cũng thật là tốt." Chống lại ánh mắt khó hiểu của Tần Húc cùng Phương Hiểu Nhiễm, Ôn Hạo lại bổ sung một câu, "Đó là chính là sáng tác của cô ấy."

"Wow.." Tần Húc sợ hãi than một tiếng, "Thật đúng là nhìn không ra nha." Vừa nói một bên hướng Liêu Định Hiên ý vị thâm trường nhìn qua.

Không giống mọi người ít nhiều sắc mặt đều mang theo điểm kinh ngạc, vẻ mặt Liêu Định Hiên lại không có gì biến hóa.

Bạch Thiến Thiến đàn xong rồi, tiếp nhận cà phê từ người bán hàng liền tính toán rời đi.

"Bạch tiểu thư" không nghĩ có người ở đây gọi cô, cô nhanh chóng quay lại.

Bạch Thiến Thiến theo thanh âm nhìn đến, đã thấy cách đó không xa có một cô gái xinh đẹp đang đứng, cô mặc một chiếc váy màu trắng, vật liệu may mặc có vẻ rất thượng đẳng, họa tiết tinh tế cùng viền ren trên tay áo và chân váy, trang trọng lại có phần nghịch ngợm, dáng người cô ta lại cao gầy càng làm lộ ra một loại cao quý và thanh lịch.

Cô ta đứng đó mỉm cười, nhìn qua nhiệt tình lại thân thiện.

Phía sau còn có ba người đàn ông, cô liếc mắt một cái liền thấy được Liêu Định Hiên đang ngồi trong góc, hai người kia trong lúc nhất thời lại nghĩ không ra là ai.

Bạch Thiến Thiến cảm thấy được vận khí của cô thật đúng là "tốt", mới ra ngoài một lần liền có thể gặp được lão công và tiểu tam cùng một chỗ. Hơn nữa tiểu tam này không biết đầu có bị động vào đâu hay không, như vậy mà còn chủ động chào hỏi cô.

Như vậy, hay là cô cũng chào hỏi một chút? Chính là phải như thế nào đáp lại đây, "A, các ngươi đang ở đây uống trà à, thật trùng hợp!" Như vậy có phải quá hòa nhã? Trước đó cô mới bị cô ta hại phải nằm viện.

Nghĩ tới nghĩ lui Bạch Thiến Thiến đều cảm thấy được làm bộ không biết cô ta là tốt nhất. Do đó, ánh mắt của cô thoáng nhìn qua mấy người kia một chút, giống như là cô không nhận ra ai rồi bước ra cửa quán cà phê.

Nhưng mà thái độ của cô đã làm tổn thương sâu sắc lòng tự trọng của Phương Hiểu Nhiễm, cô ta cảm thấy được Bạch Thiến Thiến là đang làm cô xấu mặt.

Phương Hiểu Nhiễm không chút nghĩ ngợi, trực tiếp đi qua, ở trước cửa ngăn cản Bạch Thiến Thiến, cô ta mặt đầy tươi cười nhìn cô, biểu tình quả thực ôn nhu nói không nên lời, "Bạch tiểu thư, tôi vừa mới gọi cô đấy, cô như thế nào lại không nhận ra tôi?"

Bạch Thiến Thiến híp mắt lại nhìn người trước mắt, cô thật sự nghi ngờ đầu óc người này có vấn đề, cô bỏ đi như vậy chính là để mọi người không phải khó xử, cô ta lại không hiểu chuyện, chạy đến trước mặt cô? Hơn nữa còn là tiểu tam, có phải hay không quá kiêu ngạo?

"Có việc gì thế?" Bạch Thiến Thiến mặt không chút thay đổi hỏi một câu.

Cô chỉ thoáng nhìn qua tựa hồ cũng không có đem cô ta để trong mắt. Cô thể hiện sự khinh miệt như thế, càng làm cho trong lòng Phương Hiểu Nhiễm không thoải mái, lại nghĩ vừa mới nãy cô (Bạch Thiến Thiến) ở trong này biểu diễn nổi bật, Phương Hiểu Nhiễm cảm thấy cô thua ai cũng không thể để thua Bạch Thiến Thiến được.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!