Bạch Thiến Thiến thay đổi một cái váy dài, lại cầm một cái ô, lúc này mới theo hắn ra ngoài.
Ra khỏi cổng đi ra bãi biển cách đó không xa, Bạch Thiến Thiến cùng hắn một trước một sau đi trên bờ cát, hướng hắn chỉ chỉ chung quanh nói: "Bên này phong cảnh rất đẹp."
Ôn Hạo gật gật đầu, "Rất không sai." Vừa nói chuyện vừa cầm lấy camera ra chụp. Sau khi chụp xong lại cầm máy ảnh trên tay xem những tấm ảnh vừa chụp được, tựa hồ thực vừa lòng với tác phẩm của hắn.
"Cô bình thường trừ bỏ soạn nhạc ra còn có sở thích gì nữa không?"
Bạch Thiến Thiến nhíu mày nghĩ nghĩ, "Cũng không có gì khác hứng thú ngoài âm nhạc. Anh thích nghe nhạc không?"
"Đương nhiên." Hắn cười lại vỗ hé ra, "Cô thích nghe bài hát của ai?"
"Tôi nghe rất nhiều thể loại, bình thường chính là thích nhạc nhẹ. Ừm.. Có mấy người hát rất hay tôi rất thích như là Cơ Thần, Tâm Nhân chẳng hạn."
Hắn vẫn ngưng mi lắng nghe, nghe xong liền gật gật đầu, "Ừ, hai vị này đúng là không tồi, họ đóng góp rất nhiều bài hát thành công trong các bộ phim truyền hình."
Bạch Thiến Thiến nhưng hơi ngạc nhiên, Anh cũng thích họ à? "
" Đúng vậy. Nhưng mà tôi cũng thích mấy bài hát của Mỗ Tư Cơ khoa, giống như "dã phong bay múa" đó. "
" Dã phong bay múa? "Bạch Thiến Thiến cao thấp đánh giá hắn một chút," Thật không nhìn ra anh người ôn hòa như vậy lại thích loại nhạc sôi động này. "
Hắn nhướng mi, vẻ mặt đương nhiên," Người ôn hòa sẽ không thể thích những thể loại như vậy sao? "
" Không phải. "
Ôn Hạo cười cười, không nói chuyện.
" À đúng rồi, tôi có vấn đề này muốn hỏi anh. "
" Hả? "Ôn Hạo nhướng mày nhìn cô, tựa hồ thực cảm thấy hứng thú.
Bạch Thiến Thiến bị hắn nhìn như vậy, thật có điểm không được tự nhiên," Cái kia.. Tôi nghe người trong công ty nói anh cùng Diêu Họa Di là người yêu hả? "
" Cô nghe ai nói? "
" Chính là.. Tất cả mọi người đang nói a. "
Ôn Hạo trầm mặc một lát," Không có chuyện này, là mọi người tung tin vịt. "
" Ngô.. Như vậy a. "Bạch Thiến Thiến thản nhiên ứng với một câu, trong lòng cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi.
" Nhưng thật ra không nghĩ tới cô lại bát quái như vậy. "
"... "
Bạch Thiến Thiến sờ sờ cái mũi," Tôi chính là tò mò mới hỏi một chút. "
Ôn Hạo cũng không nói chuyện, liền như vậy cười dài nhìn cô, Bạch Thiến Thiến bị hắn nhìn cảm thấy không quá tự nhiên, tùy tiện nói:" Tôi đi nhặt vỏ sò, không ảnh hưởng anh chụp ảnh. "
Ôn Hạo không nói gì thêm, thấy cô đi xa, liền cầm lấy camera bắt đầu chụp ảnh.
Bạch Thiến Thiến không nói dối, cô thật là lại đây kiểm vỏ sò. Cô vận khí tốt, vừa đi lại đây liền phát hiện một cái vỏ sò lớn, Bạch Thiến Thiến đem vỏ sò nhặt lên, lại để nó vào nước biển để rửa sạch cát.
Vỏ sò này lớn như vậy, cũng không biết có thể thổi được không, Bạch Thiến Thiến đưa lên miệng phồng má lên cố gắng thổi nhưng cũng không nghe được gì.
Cái gì a, quả nhiên những câu chuyện cổ tích đều là gạt người.
Ôn Hạo trong lúc vô tình ngoảnh đầu sang vừa lúc liền thấy một màn như vậy, cô ngồi xổm trên bãi cát với chiếc ô nhỏ, mái tóc dài được tết đơn giản sau đầu. Gió biển thổi nhẹ lên làm cho một hai sơi tóc bay rối tinh nghịch ở trên mặt cô.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!