Dì Man từ phòng bếp đi ra nhìn thấy cô, vội vàng hướng cô vẫy tay, ý bảo cô qua đây ăn cơm. Dì Man mang theo vẻ mặt vô cùng sáng lạn, tươi cười, nhìn qua thực vui vẻ.
Bạch Thiến Thiến áp chế nghi hoặc trong lòng đi qua ngồi xuống, lúc này mới hướng hắn hỏi một câu: "Anh ngày hôm qua đã trở lại?"
Hắn động tác tao nhã ăn một miếng bánh mì, nhẹ nhàng gật đầu, "Ừ."
Hắn biểu tình đạm mạc, làm như không muốn cùng cô nói chuyện, Bạch Thiến Thiến cũng không nói cái gì nữa, nhận lấy bữa sáng dì Man đưa tới.
Bữa sáng chính là cháo yến mạch thịt bằm, một ít bánh mì, một đĩa salad và trái cây. Bên phải Liêu Định Hiêncòn có một ly cà phê, hẳn là dì Man đặc biệt chuẩn bị cho hắn.
Bạch Thiến Thiến ăn một mẩu bánh mì lại ăn một miếng táo. Liêu Định Hiên ngồi ở đối diện vẫn chậm rãi ăn lại đột nhiên ngẩng đầu nhìn cô, mặc dù giờ phút này trên mặt hắn cũng không có biểu hiện gì, nhưng hắn là người khó đoán, ánh mắt nhìn qua lại mang theo một loại lạnh thấu xương.
Bạch Thiến Thiến giật mình cả kinh, không biết vì cái gì Liêu Định Hiên đột nhiên nhìn cô như vậy, là động tác cô ăn uống quá khó coi ư? Hay là cảm thấy cô ngồi ở trước mặt hắn rất chướng mắt?
Bạch Thiến Thiến âm thầm bĩu môi, cắn một miếng bánh mì thật to, cô mới lười quản hắn thấy cô chướng mắt đâu!
"Cô hôm nay muốn đến công ty của Ôn Hạo?" Hắn đột nhiên mở miệng, ngữ khí thực bình thản.
"Ừ." Bạch Thiến Thiến trả lời có lệ một câu.
Đối phương trầm mặc trong chốc lát, "Ôn Hạo hắn là một người âm hiểm, nếu hắn muốn ký hợp đồng với cô thì cô hãy xem kỹ nội dung hợp đồng một chút."
Bạch Thiến Thiến cả người cứng đờ, ngẩng đầu hướng hắn nhìn lại, đã thấy hắn đem một cây súp lơ cắt thành miếng nhỏ, lại dùng nĩa ăn đưa vào trong miệng, động tác chậm rãi, biểu tình bình thản, giống như lời vừa mới rồi chỉ là thuận miệng nói.
Bạch Thiến Thiến nhíu mày, chậm rãi nhai nuốt, ngập ngừng hỏi: "Anh cùng Ôn Hạo không phải là bạn tốt sao?"
"Từ nhỏ cùng nhau lớn lên thật là huynh đệ tốt." Hắn không cho là đúng nói một câu.
"..."
Cho nên huynh đệ tốt của anh có biết anh ở sau lưng hắn đâm một nhát không?
Nhưng điều này làm cho cô thấy kỳ quái, Liêu Định Hiên nhắc nhở cô là có ý gì? Lo lắng cô bị Ôn Hạo khi dễ? Nhưng mà Liêu Định Hiên vì cái gì phải lo lắng cho cô? Hơn nữa ngày hôm qua hai người còn cãi nhau có chút không thoải mái..
Lần trước cô bị bạn gái cũ của hắn đẩy ngã bị thương, hắn ngay cả sống chết của cô cũng không để ý, như thế nào bây giờ còn có thể để ý cô bị Ôn Hạo hãm hại hay không.
Bạch Thiến Thiến ánh mắt nheo lại, này không nên a..
"Tôi ăn xong rồi, cô chậm rãi dùng."
Liêu Định Hiên dùng khăn lau miệng xong liền đứng dậy rời đi, nhìn bóng dáng hắn rời đi Bạch Thiến Thiến lắc đầu. Nói thật, lễ nghi quy tắc của người này quả thực có thể vượt ra ngoài sách giáo khoa, mặc kệ là tư thế ngồi hay là động tác hắn ăn cơm, nhai nuốt đều thể hiện ra hắn được giáo dưỡng tốt, ngay cả tư thế hắn đi đường cũng lộ ra một cỗ đại khí thong dong.
Hắn dáng người cao ngất như tùng, cước bộ không nhanh không chậm, đại khái rất khó có người đàn ông nào có dáng người tốt như hắn lại bước đi nhẹ nhàng linh hoạt với tốc độ không mệt mỏi này. Thực hiển nhiên, giơ tay nhấc chân được như vậy, hắn tu dưỡng cũng không phải ngày một ngày hai là dưỡng thành, mà hắn trên người loại này từ tu dưỡng lộ ra nội tình, làm cho người ta nhìn đến liền cảm giác thấp kém hơn hắn.
Liêu Định Hiên đi lên lầu thay đổi quần áo liền rời đi, dì Man ở phòng bếp hướng cô nháy mắt, đại khái là muốn cô tiễn hắn ra cửa, Bạch Thiến Thiến không phát hiện, dì Man không có biện pháp, liền tự mình đi tiễn hắn.
Ăn xong điểm tâm, Bạch Thiến Thiến liền xuất phát. Ôn Hạo đưa cho cô danh thiếp trên đó có địa chỉ của công ty Đá Màu.
Lê Chi An muốn đưa cô đưa đến trước cửa công ty, nhưng Bạch Thiến Thiến chỉ để chó hắn dừng lại ở bên kia đường. Cô hiện tại chỉ là một nhân viên bình thường, lại ngồi xe hơi sang trọng đến thì thật sự là rất chói mắt.
Đi vào đại sảnh công ty Đá Màu, Bạch Thiến Thiến giải thích đơn giản một chút tình huống với nữ tiếp tân. Có lẽ là Ôn Hạo trước đó đã căn dặn, cho nên lễ tân không chỉ nói với cô vị trí văn phòng tổng tài còn tươi cười đưa cô đến chỗ thang máy.
Văn phòng của Ôn Hạo nằm ở tầng áp chót của tòa nhà này, rất dễ tìm, đi thang máy một lát liền tới.
Thời điểm Bạch Thiến Thiến gõ cửa đi vào Ôn Hạo vừa mới nghe xong một cuộc điện thoại, thấy cô đến, hắn vội đứng dậy dùng tay ra hiệu hướng cô nói "Mời ngồi".
Có một bộ ghế so pha bên cạnh bàn làm việc, Bạch Thiến Thiến đi qua ngồi xuống, Ôn Hạo pha một ly cà phê đặt ở trước mặt cô, sau đó ngồi ở phía đối diện và đưa một phần văn kiện cho cô.
"Cô xem trước đi, nếu không có gì vấn đề gì thì chúng ta có thể ký kết hợp đồng này."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!