Chương 30: (Vô Đề)

Tối, Vương Lăng Phong nhận được triệu tập khẩn cấp từ phía chỉ huy.

"Ở nhà đợi anh, anh sẽ về sớm."

Thiên Nhật gật mạnh đầu: "Được!"

Đi đi, mau đi đi.

Cậu thật sự không còn mặt mũi nào để đối diện với người này nữa rồi.

Tâm trí của cậu từ đầu đến cuối đều đặt ở nụ hôn hồi trưa kia.

Nhiệt độ cùng sự ẩm ướt vẫn còn vương nơi đầu môi, càng nghĩ, mặt cậu càng đỏ.

Sao lại hôn mình chứ!

A A A!

Cho dù có là thế thân đi chăng nữa… cũng không nên hôn mình chứ.

A A A!

*Tinh Tong*

Chuông cửa đột nhiên vang lên, Thiên Nhật đang lăn lộn trên ghế ngẩn ngơ ngóc đầu dậy.

Ai?

Phó Tự Xuyên?

Trong thời gian này, người mà Thiên Nhật gặp được ở nhà của Vương Lăng Phong ngoài chủ nhân ngôi nhà ra cũng chỉ có Phó Tự Xuyên.

Vương Lăng Phong vừa mới rời đi, không thể trở lại sớm như vậy, mà cho dù có trở lại đi nữa thì đây là nhà của anh, anh cũng không cần phải bấm chuông.

Kết luận duy nhất là Phó Tự Xuyên.

Thiên Nhật đi ra mở cửa: "Phó Tự Xuyên à? Vương Lăng Phong kêu anh tới lấy đồ gì ư?"

Thế nhưng, những người xuất hiện ở trước cửa khiến cậu không khỏi giật mình: "Mấy người là ai?"

Đám người mặc đồ đen không nói không rằng, liếc mắt ra hiệu cho nhau.

Không để cậu kịp phản ứng, bọn chúng đã sử dụng biện pháp gây mê cao cấp nhất, không một tiếng động đưa người rời khỏi căn nhà.

Thiên Nhật tỉnh lại một lần nữa phát hiện mình đang bị nhốt trong một căn phòng khá sang trọng nếu như không muốn nói là sa hoa.

Mùi hương cà phê khử trùng vừa mũi không ngừng xông tới.

Đèn chùm pha lê lộng lẫy trên đầu, đệm giường bằng chất liệu cực kì mềm mại, diện tích căn phòng rộng rãi, cửa sổ sát đất chứa đầy ánh sáng.

Từ góc độ này, có thể đoán ra được căn phòng này nằm ở vị trí cách mặt đất khá xa.

Nhà vệ sinh phát ra tiếng nước chảy.

Có người đang ở trong đó.

Tắm ư?

Thiên Nhật thầm than không ổn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!