Vương Lăng Phong siết chặt vòng tay, giống như sợ hãi chỉ buông lỏng một chút thì người trong lòng sẽ mọc cánh bay mất.
Thế nhưng hành động này của anh lại khiến thanh niên trong n.g.ự. c sợ hãi.
Cậu hít thở khó khăn, đập đập tấm lưng rộng của anh hòng cứu vớt bản thân khỏi bị siết chết:
"Này, này anh, tôi khó thở."
Vương Lăng Phong bị cậu đập mới hoàn hồn, lập tức thả lỏng vòng ôm nhưng vẫn không chịu buông cậu ra.
Cậu thử vài lần mới có thể miễn cưỡng rời khỏi vòng ôm của anh.
Cậu có chút ngây ngốc:
"Chào anh, cho hỏi anh là ai?"
Người này ăn mặc như quân nhân, dáng vẻ này chắc chắn người bình thường không thể sở hữu.
Nhưng một người có thân phận lớn như anh ta, đột nhiên chạy tới đây còn ôm cậu nhiệt tình như thế, quá bất thường rồi.
Vương Lăng Phong nhận ra hành động có phần thất thố của mình, mím mím môi, dựa theo động tác của cậu mà nắm lấy tay cậu:
"Anh là Vương Lăng Phong."
Cậu gượng cười:
"Chào anh, Vương Lăng Phong. Tôi là Thiên Nhật."
Vương Lăng Phong ôn nhu mỉm cười, gật nhẹ đầu: Ừ, tên rất đẹp.
Đột nhiên được một trai đẹp khen, người yêu thích cái đẹp như Thiên Nhật lập tức lòng như nở hoa:
"Anh cũng cảm thấy nó đẹp sao? Tên này là do tôi nghĩ rất lâu mới ra đó."
"Tên em tự đặt rất hay."
Hê hê. Thiên Nhật bị khen đến phát ngượng, thẹn thùng gãi gãi đầu.
Người này vừa đẹp trai vừa dẻo miệng, còn không tiếc lời khen cậu.
Quả nhiên là do ông trời phái xuống giúp cậu vui vẻ mà.
Đợi đến khi đèn cao thế quay trở lại, Thiên Nhật vẫn đang đứng bên cạnh Vương Lăng Phong nở nụ cười ngây ngốc.
Lăng Phong ghé vào tai nói với cậu điều gì đó, khoé miệng không giấu nổi ý cười.
Phó Tự Xuyên: ...
Mắt hắn có vấn đề rồi đúng không, tại sao hắn lại nhìn thấy phó chỉ huy đứng cười nói với một thanh niên trẻ tuổi vậy?
Phó Tự Xuyên xoa xoa hai mắt, chớp chớp hai mắt, thế nhưng cảnh tượng trước mặt vẫn không biến đổi.
Hắn hoang mang nhìn mấy vị đồng chí bên cạnh:
"Mấy cậu có nhìn thấy những gì tôi thấy không?"
Những sĩ quan bên cạnh hắn lộ ra dáng vẻ không khác gì hắn, ánh mắt mờ mịt:
"Tôi, tôi hình như vừa nhìn thấy phó chỉ huy mỉm cười."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!