Chương 20: (Vô Đề)

Vương Trì Việt ôm chặt cánh tay đang không ngừng chảy máu, đối diện với gương mặt vặn vẹo của y, gã hận không thể ngay lập tức ngất đi.

"Vương Lăng Phong, ngươi nên nhớ, mình là thái tử… ngươi không được hành động thiếu suy nghĩ."

"Ta thiếu suy nghĩ? Đúng, ta đúng là thiếu suy nghĩ, nếu không sao có thể bị em ấy lừa dễ dàng đến vậy chứ!" Y cười khổ, kiếm trên tay không ngừng nhỏ máu:

"Ta phải nhanh chóng đi gặp em ấy, còn phải xin lỗi em ấy…"

Biết không thể thuyết phục được con thú điên Vương Lăng Phong, Vương Trì Việt đột nhiên cười điên dại.

Gã dường như không còn cảm nhận được đau đớn, chống tay đứng dậy, ở trước mặt y, cười trào phúng:

"Vương Lăng Phong, ta rất ngưỡng mộ ngươi đấy… ngươi có biết, tại sao thằng ngu đó lại c.h.ế. t không?"

...

"Ta vốn dĩ không muốn nó chết, thay vì g.i.ế. c c.h.ế. t nó, ta dùng nó để uy h.i.ế. p ngươi không phải tốt hơn sao? Vậy mà, thằng ngu đó đã hủy hoại toàn bộ kế hoạch của ta, thằng ngu đó dù có c.h.ế. t cũng không muốn ta dùng nó để uy h.i.ế. p ngươi."

"Vương Lăng Phong, ta ngưỡng mộ ngươi biết bao. Có được một thằng ngu như nó ở bên cạnh."

"Nó chết, không phải do ta giết, mà là do ngươi. Đều chỉ vì ngươi… à đúng rồi, ngươi có muốn biết vẻ mặt trước khi c.h.ế. t của nó không? Thằng ngu đấy…"

"Ta cũng quá bất cẩn, không ngờ được trước khi chết, thằng ngu đấy còn kịp viết cho ngươi một lá thư. Nếu không có lá thư đó của nó, hai tụi bây chắc đã gặp nhau dưới hoàng tuyền rồi."

Vương Lăng Phong: ...

"Người đâu, không hay rồi, thái tử điện hạ một mình xông vào Khang điện, g.i.ế. c c.h.ế. t bát hoàng tử rồi."

Mập

"Mau, mau đi bẩm báo với hoàng thượng."

Hoàng đế bệ hạ đang ngồi trong phòng mặt lạnh phê tấu chương: Ngươi nói cái gì?

Thái giám truyền tin sợ đến mức mặt cắt không còn một giọt máu, khó khăn lặp lại lời mình vừa nói:

"Bẩm hoàng thượng, bát hoàng tử bị thái tử g.i.ế. c c.h.ế. t rồi."

"Cái gì? Bát hoàng tử bị thích khách g.i.ế. c chết? Vậy còn không mau cho người bắt tên thích khách đó về."

Dạ… dạ bẩm…

"Thái tử đâu, truyền thái tử vào đây cho trẫm."

...

Tin tức bát hoàng tử bị thích khách g.i.ế. c c.h.ế. t chỉ trong vòng một buổi sáng đã lan khắp hoàng thành.

Người dân không rõ sự tình, nhưng văn võ bá quan thông tin nhanh nhạy, ai cũng biết thích khách g.i.ế. c bát hoàng tử kia thật ra là thái tử điện hạ.

Thế nhưng, vị thái tử này gây ra sóng lớn, lại không hiểu rõ mà biết mất không rõ tung tích.

Mặc cho bọn họ lục từng tấc hoàng thành, vẫn không thể tìm thấy người.

"Vẫn chưa tìm thấy Thái tử sao?"

Dạ, vẫn chưa?

Hà Văn Mộc nhìn ánh trăng trên cao, thở dài một tiếng:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!