Chương 10: (Vô Đề)

"Lăng Phong này, con cũng không còn nhỏ nữa, đã đến tuổi thành gia lập thất. Ở tuổi của con, các huynh đều đã có phi tử của riêng mình, nhân thời gian này, chi bằng trẫm ban hôn cho con. Chưa cần lập thái tử phi vội, lập phi tử trước thì thế nào?"

Vương Lăng Phong từ đầu đã đoán được chuyện này nên khi nghe hoàng thượng nói, y cũng không có gì bất ngờ.

Y chỉ cười nhẹ đáp lại:

"Chuyện tư của nhi thần, không phiền phụ hoàng nhọc lòng. Nếu như phụ hoàng rảnh như vậy, Hình vương mới gửi tới mấy bản tấu trương…"

"Tấu trương tấu trương, suốt ngày tấu trương. Ngày hôm nay trẫm không phê tấu trương, trẫm không cần biết con muốn thành thân hay không muốn thành thân, ý trẫm đã quyết, con nhất định không được từ chối."

Nhi thần…

Không đợi y kịp nói, hoàng thượng đã tiếp lời:

"Chẳng phải con vừa ý người nhà họ Hà hay sao, trẫm và Hà tướng quân từ lâu giao tình không tệ, lập người nhà họ Hà làm phi cũng được. Nay ta ban chiếu tác hợp cho hai con."

Vương Lăng Phong: ...

"Cái gì? Hoàng thượng hạ chỉ ban hôn tỷ tỷ cho Lăng Phong? Sao có thể như vậy được." Hà Thiên Nhật bàng hoàng không thể tin.

Chuyện tình cảm giữa hắn với Lăng Phong, người trong hoàng thành gần như đều đã biết toàn bộ.

Nay hoàng thượng lại ban hôn tỷ tỷ của hắn cho Lăng Phong, không phải là muốn biến hắn thành trò cười cho thiên hạ hay sao?

Hà Chiến Ý nhìn đệ đệ của mình, nhỏ giọng:

"Hoàng thượng không chấp nhận đệ ở bên cạnh thái tử là chuyện thường tình, ngài ấy làm ra chuyện này cũng chỉ là muốn ngăn cản hai người đến với nhau mà thôi."

Hà Văn Mộc ngồi trên ghế gia chủ, đen mặt:

"Ta đã khuyên con không biết bao nhiêu lần, tại sao con vẫn cố dính tới thái tử? Bây giờ ta cho con một lựa chọn, rời xa y đi, ở bên cạnh y, con sẽ không có kết cục tốt đâu."

Chưa kể đến việc chuyện của hai đứa không được thiên tử chấp nhận thì với tính cách của Thiên Nhật, việc sống ở trong hoàng cung toàn tranh giành đấu đá là điều vô cùng khó khăn.

Ông không muốn đứa con ngốc này của mình ở trong cung chịu ủy khuất.

Đến lúc đó, ông có muốn giúp cũng lực bất tòng tâm.

Thái tử điện hạ xả thân cứu Thiên Nhật, ông ta chắc chắn sẽ báo đáp.

Chỉ cần đứa nhỏ này có thể rời xa thái tử.

"Nhưng mà con yêu huynh ấy thật lòng."

Hà Chiến Ý:

"Phụ thân, trong chiếu chỉ của hoàng thượng có ghi hai hôm nữa tỷ tỷ phải vào cung, nhưng bây giờ tỷ tỷ đang ở thành Bắc, chúng ta phải làm sao?"

"Con mau cho người viết thư kêu nó về đây ngay!"

Ngoài ba người con trai, Hà Văn Mộc còn có một người con gái.

Nàng từ nhỏ đã thông minh tài sắc, lại cực kì có đam mê với y thuật.

Tấm bé đã theo danh y học y thuật, đến giờ, nàng cũng có một vị trí riêng trong giới y thuật.

Một tháng trước, nghe nói thành Bắc xảy ra dịch bệnh nên nàng đã không quản đường xa, theo sư phụ của mình tới đó khám chữa bệnh.

Hà Văn Mộc cả đời cống hiến cho đất nước, thấy con gái cũng muốn đóng góp sức mình, ông ta vui mừng còn không hết, lập tức cho người hộ tống nàng với sư phụ mang theo lương thực thuốc thang tới thành Bắc.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!