Chương 25: (Vô Đề)

Hai người trong phòng chợt giật mình, không khí ái muội bất ngờ tan biến như bong bóng xà phòng.

Vu Xuân Miêu chưa từng nghe thấy giọng nói chua ngoa ấy, liền thấp giọng hỏi:

"Đó là Ai vậy?"

Tề Trung nhin nàng, ánh mắt còn vương chút oán trách vì bị quấy rầy, đáp nhỏ:

"Là vợ của Vương Hỉ Tài, tên Tiền Đại Hoa."

Trong lòng Vu Xuân Miêu nghĩ thầm: Cái tên này nghe qua đã thấy không phải loại dễ dây vào. Vương Hỉ Tài… hình như tiểu thúc từng nhắc đến, chẳng phải Tề Bình giống hắn ta hay sao?

Ngoài sân tiếng la mắng càng lúc càng dữ dội, xen lẫn tiếng đập cửa "rầm rầm" nghe đến kinh tâm động phách.

"Ngươi mau ra đây! Để xem hôm nay ta không đánh c.h.ế. t con vợ ngốc nhà ngươi. Toàn nói xằng nói bậy, bịa đặt chuyện xấu, con của nhà họ Tề các ngươi dựa vào đâu bắt nhà họ Vương ta phải nuôi?"

Vu Xuân Miêu vội chạy ra chính sảnh, thò nửa đầu nhìn ra, chỉ thấy cánh cổng sân bị đập đến lắc lư như sắp đổ. Nàng vội vã quay lại phòng, tìm Tề Trung xin chỉ thị.

Chưa kịp hỏi han, đã thấy Tề Trung tay đã cầm cung, bên hông đeo túi tên, dáng đứng tựa vào tường, vẻ ngoài uy vũ, thần thái bình thản, càng khiến nàng không khỏi động tâm.

Tề Trung nhếch môi hỏi:

"Sợ không?"

Vu Xuân Miêu nhìn bộ dáng bình tĩnh của hắn, trong lòng lập tức vững vàng, nở nụ cười lắc đầu.

Tề Trung lại nói:

"Ta nghe động tĩnh, e là không chỉ một người, lát nữa nàng ra cổng sân thì nhớ…"

Chưa dứt lời, Vu Xuân Miêu đã điên cuồng gật đầu, thậm chí còn có chút mong chờ xem náo nhiệt.

Lúc này, chốt cửa đã lỏng lẻo, tiếng đập càng lúc càng dồn dập. Vu Xuân Miêu đứng giữa sân, cất tiếng cao:

"Ai ở ngoài đó? Nương ta không có ở nhà đâu!"

Bên ngoài Tiền Đại Hoa đang nói với ai đó:

"Chính là con nha đầu ngốc này, nhà họ Tề mua về ấy. Trương Quế Hoa nói nó mở miệng bậy bạ. Ca ca, chúng ta xông vào, xé nát cái miệng nó đi!"

Một giọng nam vang lên:

"Cứ chờ xem, tam đệ, ai dám ức h.i.ế. p người nhà họ Tiền chúng ta, để xem có chịu nổi chúng ta không."

Tiếng đập cửa vang lên liên tiếp.

Vu Xuân Miêu ngoái đầu lại, chỉ thấy Tề Trung tựa vào vách, chân trái buông thõng, cung trong tay đã lắp tên, chỉ đợi phát động. Hắn khẽ gật đầu, ý bảo đã chuẩn bị sẵn sàng.

Vu Xuân Miêu nhanh chóng tới sau cánh cửa, hai tay giữ chốt, chờ tiếng động mạnh nhất.

"Rầm! Rầm! Rầm!"

Chớp đúng thời điểm, nàng kéo mạnh chốt cửa, thoắt người nép sang bên, chạy về phía Tề Trung.

Hai nam nhân ngoài cửa xông thẳng vào, do lực quá mạnh nên đồng loạt ngã dúi dụi, mặt mày dính bụi đất.

Tề Trung giương cung, hai mũi tên đã lên dây, chuẩn xác chĩa vào ngay trước mặt hai người.

Hai gã, một béo một gầy, vừa kêu đau vừa chửi rủa, định chống tay bò dậy, ai ngờ vừa ngẩng đầu đã thấy hai mũi tên lấp lánh ánh lạnh ngay trước mũi. Chỉ tiến thêm một tấc nữa là đã táng mạng rồi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!