Edit: Heo ( Đây là bé editor lớp 9 đáng yêu chăm chỉ sẽ hợp tác edit với mình trong thời gian tới nhe^_________^)
Trong mắt của Đô Đô, những ai lợi hại đều là siêu nhân cả.
Trước đó, Đô Đô có xem qua phim của Hạn Hàn diễn trên TV, khi ấy bé đã cảm thấy Hạ Hàn rất tuyệt.
Nhưng bây giờ, chú ấy lại có thể nhẹ nhàng bế Đô Đô bay lên cao cao.
Đô Đô vẫn luôn nghĩ mẹ là lợi hại nhất, thế nhưng bây giờ chú có thể làm điều mà mẹ không làm được.
Bậy giờ Đô Đô đã hoàn toàn thích người đàn ông trước mặt mình.
"Chú, con vẫn muốn được bay lên cao nữa."
Hạ Hàn chiều theo Đô Đô, tung Đô Đô lên cao rồi đỡ bé bằng lồng ngực vững vàng của mình.
Đô Đô uốn người một cái trong lòng Hạ Hàn, tâm trạng cực kỳ tốt.
Hạ Hàn thả Đô Đô để xuống, hành động vừa rồi của Hạ Hàn đã hoàn toàn chinh phục được Đô Đô.
Hạ Hàn ngồi xuống, Đô Đô lập tức leo lên ngồi vào phía bên phải của anh.
Hạ Hàn đúng lúc đứng dậy, Đô Đô giống như cái đuôi theo sau anh, anh đi đâu Đô Đô đi đó.
"Chú, nếu mỗi ngày đều được gặp chú thì thật tốt."
Đô Đô ngửa mặt lên, mỗi câu mỗi chữ, biểu đạt rõ ràng ý của mình.
Hạ Hàn cảm thấy Đô Đô và mình rất thân thuộc, anh ngồi xổm xuống trước mặt Đô Đô.
"Chú cũng rất thích con."
Đô Đô "oa" một cái vui vẻ, thậm chí bé còn đưa xe hơi nhỏ ở trên bàn cho Hạ Hàn.
Đây là mẹ cho Đô Đô, bé rất quý cái xe này, nhưng Đô Đô nguyện ý chia sẻ đồ chơi nhỏ này với Hạ Hàn.
Trình Bình ở trong bếp, nghe được tiếng cười khanh khách của Đô Đô phát ra từ phòng khách.
Trình Bình không nhịn được đi ra xem.
Hạ Hàn vốn là người lạnh nhạt khó gần, vậy mà lại có thể ở cùng với một đứa trẻ mình không quen biết, không khí còn hài hòa như vậy
Tính tình Hạ Hàn rất lạnh, không thích cười, nhưng bây giờ trên mặt chỉ toàn là ý cưới.
Một lớn một nhỏ, chơi với nhau rất vui. Không có chút khoảng cách nào.
Trình Bình thấy Hạ Hàn với Đô Đô rất giống nhau, như hai cha con vậy.
Trình Bình gõ nhẹ vào đầu, sao mình lại có suy nghĩ như vậy.
Hạ Hàn và Diệp Phạm chắc không thân quen. Chứ cùng đóng một bộ phim thì sao hai người họ lại chả giao lưu với nhau?
Mặc dù Trình Bình tự giải thích cho mình, nhưng chuyện này đã gieo vào trong lòng bà một hạt mầm.
Qua mấy ngày, Diệp Phạm đi tới Ảnh Thị để quay xong phần còn lại.
Diệp Phạm trang điểm và thay xong trang phục, đứng giữa ánh đèn.
Phân đoạn này là lúc Thẩm Uyên áp giải Dao Quang hồi kinh, gần đến kinh thành thì Dao Quang đổ bệnh. Thẩm Uyên không để ý đám người phản đối, khăng khăng ôm lấy Dao Quang, bắt thái y chữa trị cho nàng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!