Diệp Phạm vươn hai tay, vòng qua người Hạ Hàn. Động tác của cô hơi kì lạ nhưng vừa vặn biểu hiện được sự vụng về của nữ chính trong chuyện giường chiếu của bộ phim.
Tiếng cười cực thấp cực nhẹ, Hạ Hàn đè thấp giọng nói: "Gấp cái gì?"
Bốn phía mê man, giọng anh vốn trầm lại càng trầm đến mê người.
Tay Hạ Hàn vòng lấy kéo Diệp Phạm vào ngực.
Cách một lớp áo lót cực mỏng, tay Hạ Hàn vẫn che chắn trên người cô. Lòng bàn tay anh mang vết chai mỏng, có vẻ hơi thô ráp.
Không khí thật sự quá yên tĩnh. Diệp Phạm dựa vào ngực Hạ Hàn, nghe được tiếng tim đập của anh như sấm rền ngày mùa hè, từng tiếng từng tiếng.
Hạ Hàn ôm Diệp Phạm, hai người cùng nhau nằm xuống.
Đệm dưới giường mềm mại vô cùng, Hạ Hàn thản nhiên cong môi, trong mắt anh mang theo ý cười như có như không, cúi người về phía Diệp Phạm.
Hạ Hàn nhìn Diệp Phạm, một tay khác mò đến chiếc bàn ở đầu giường. Chỗ đó có một chiếc đèn, ngón tay thon dài của anh chạm vào công tắc, tắt đèn trong phòng.
Ánh đèn đột nhiên biến mất, căn phòng lập tức chìm trong bóng tối.
"Cắt." Đạo diễn hô một tiếng. Ông dường như vô cùng hài lòng trước hiệu quả của đoạn diễn này, vỗ tay mấy lần.
Mặc dù Hạ Hàn và Diệp Phạm đều là lần đầu tiên diễn cảnh giường chiếu nhưng biểu hiện của hai người thật sự đáp ứng đượcp điều đạo diễn chờ mong.
Diệp Phạm có thể cảm giác được, bàn tay ấm áp của Hạ Hàn nhanh chóng rời khỏi người cô.
Cô thở phào nhẹ nhõm. Lần đầu tiên diễn cảnh giường chiếu mà ảnh đế cũng có thể chuyên nghiệp như thế, khó trách Hạ Hàn có thể giành được nhiều giải thưởng cả trong nước lẫn ngoài nước như vậy.
Ánh sáng trong phòng lại sáng lên.
Hạ Hàn đứng lên, ngồi ở mép giường, lúc anh chuẩn bị đứng dậy rời đi thì thấy Diệp Phạm đang muốn rời khỏi giường.
Hạ Hàn suy tư vài giây, đưa tay đến trước mặt Diệp Phạm.
Ánh mắt anh hạ xuống, nhìn vào đôi mắt Diệp Phạm.
Advertisement / Quảng cáo
Diệp Phạm sửng sốt, cô mượn lực ngồi dậy, nói cám ơn.
Có lẽ vừa rồi nhập diễn, trong mắt Hạ Hàn còn ẩn chứa một chút cảm xúc như có như không.
Nhưng chỉ nửa phút đồng hồ thì anh lập tức khôi phục, ánh mắt bình tĩnh và lạnh nhạt.
Giống hệt với lời nói của mọi người trong đoàn làm phim, cảm xúc của Hạ Hàn không hề lộ ra, trong lòng anh đang suy nghĩ gì, không một ai có thể nhìn thấu.
Hạ Hàn quay người rời đi, đạo diễn tìm anh nói chuyện.
Mặc dù là mùa hè, nhưng quay vào ban đêm, Diệp Phạm chỉ mặc một bộ áo ngủ mỏng manh, diễn lâu như vậy, đương nhiên sẽ thấy có chút lạnh.
Một diễn viên quần chúng có quan hệ không tệ với cô
- Tống Mạn đến, choàng áo khoác cho Diệp Phạm: "Có lạnh lắm không?"
Diệp Phạm lắc đầu: "Cám ơn cô."
Hạ Hàn đứng cách đó không xa dừng động tác lại, ánh mắt anh nhìn qua.
Diệp Phạm yên tĩnh đứng trong studio.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!