Mặc dù cảm thấy cách nói hẹn hò này hơi sai sai, nhưng sau bữa tối thì Hà Hiểu Vân vẫn bị đẩy ra khỏi nhà.
Mặt trời vừa xuống núi, nửa bầu trời đều là ráng chiều đỏ ửng, thời tiết bây giờ ban ngày dù nóng nhưng sáng tối vẫn rất mát mẻ, gió đêm thổi tới ruộng nước, mạ trong ruộng rung lên xào xạc.
Ngụy Viễn Hàng nhảy tung tăng ở phía trước, mới nãy thằng bé ở trong nhà sốt ruột không chịu được nên cứ thúc giục, Hà Hiểu Vân đành phải mang theo nó, cùng với Ngụy Kiến Vĩ đi trước, Phùng Thu Nguyệt còn chưa sửa soạn xong nên lát đi sau.
Ngụy Kiến Vĩ cầm theo cái băng ghế dài, một cái ghế có thể ngồi được một nhà ba người họ, người đi xem phim đều phải tự chuẩn bị ghế.
"Ba, mẹ, đi nhanh lên!" Đứa nhỏ chạy một hồi, quay đầu thấy ba mẹ vẫn đi chậm rì rì thì không khỏi thúc giục.
Hà Hiểu Vân đi nhanh hai bước, nói: "Đừng chạy, coi chừng lát nữa cả người mồ hôi, tới mẹ dắt con đi."
Ngụy Viễn Hàng ưm một tiếng, chạy tới nắm lấy tay cô, đi chưa được mấy bước thì tay kia thì lại lôi kéo tay Ngụy Kiến Vĩ, nói: "Mẹ, muốn bay bay!"
"Không có bay bay." Hà Hiểu Vân không chút nghĩ ngợi liền cự tuyệt, cô vừa mới tắm nên không muốn cả người trở nên đẫm mồ hôi đâu.
Đứa nhỏ cũng không nhụt chí, buông tay cô ra quay qua ôm lấy đùi Ngụy Kiến Vĩ, ngước đầu nói: "Ba ôm."
Thằng bé rất lanh lợi, biết mẹ nói không được là không được nên cũng không nài nỉ khóc nháo mà chuyển sang quấn lấy ba mình luôn.
Ngụy Kiến Vĩ một tay xách ghế, tay kia đang định vươn ra ôm thằng bé thì Hà Hiểu Vân lại nói: "Cũng không có ôm."
Động tác của Ngụy Kiến Vĩ dừng lại, giương mắt nhìn cô.
Hà Hiểu Vân nhìn lại, hỏi: "Nó bây giờ nói muốn ôm anh liền ôm, ít bữa quen rồi lần sau anh không ở nhà thì ai ôm đây?"
Liên quan tới vấn đề dạy dỗ đứa nhỏ, bởi vì quanh năm không ở nhà nên Ngụy Kiến Vĩ tự nhiên bị mất quyền lên tiếng, Hà Hiểu Vân nói vậy anh chỉ có thể ngoan ngoãn nghe theo.
Vừa thấy ba cũng không đáng tin cậy thì Ngụy Viễn Hàng bĩu môi thật cao.
Hà Hiểu Vân nắm lấy tay nó, chỉ vào những đứa bé khác trên đường, nói chậm rãi: "Con xem, các bạn khác cũng đều tự mình đi, chẳng lẽ Hàng Hàng lại lười hơn bọn họ hay sao?"
Đứa nhỏ không thể chịu được phép khích tướng như này nhất, lập tức nói: "Con không phải sâu lười!"
"Đúng vậy, Hàng Hàng sẽ tự mình đi, không phải sâu lười, đúng không?"
Ngụy Viễn Hàng gật đầu thật mạnh, ưỡn ngực nhỏ, đi hùng dũng oai vệ khí phách hiên ngang.
Đến sân phơi, sân khấu chiếu phim đã dựng xong, vị trí gần màn hình đã xếp bốn năm hàng người, bọn họ tới không sớm cũng không trễ, ngồi ở giữa.
Người đến càng lúc càng nhiều, gần như nửa đại đội đều ở đây, cũng có người ở đại đội khác tới.
Hà Hiểu Vân nhin mấy lần, phát hiện người ở đại đội khác phần lớn là người trẻ tuổi, còn giống như là tới xem mắt, có mấy cô gái trẻ tụ tập một chỗ, chỉ vào đám con trai khác, nhỏ giọng nói gì đó, thình thoảng phát ra mấy tiếng cười yêu kiều.
Hàng ngồi trước mặt bọn họ có hai người phụ nữ, sau khi cô ngồi xuống thì quay lại nhìn mấy lần.
Cô nhớ lại một phen rồi nhớ ra là người trước kia có chút xích mích với nguyên chủ.
Tính cách nguyên chủ không tốt, không hợp với không ít người, chẳng qua thời gian này ngoài về nhà mẹ đẻ thì cô cũng không đi đâu nên cũng không gặp ai, hôm nay một buổi chiếu phim, dù muốn hay không muốn gặp thì đều ở một chỗ.
"U, đây không phải là Chương lão sư sao?" Một trong hai người đó đột nhiên nói, giọng không hề nhỏ, giống như cố ý nói cho ai nghe vậy.
Hà Hiểu Vân ngẩng đầu lên nhìn thì phát hiện là mấy thanh niên trí thức ở cách đó không xa, Chương lão sư trong miệng bọn họ chính là Chương Ngọc Dung lúc trước Ngụy Kiến Hoa có nhắc tới, chính là người từng xem mắt với Ngụy Kiến Hoa.
Hành vi cưỡng ép ỷ lại vào Ngụy gia của nguyên chủ ầm ĩ toàn bộ người trong đại đội đều biết, Chương Ngọc Dung cũng bị vạ lây, vô cớ trở thành đối tượng bị mọi người bàn tán, nói cô bị nguyên chủ giành mất chồng.
Một phụ nữ khác phụ họa: "Là Chương lão sư.
Tôi nói chứ, Chương lão sư dáng người đẹp, lại tốt bụng hiền lành, chỉ là đáng tiếc đến giờ còn chưa kết hôn."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!