Đối với sở thích đút đồ ăn này của Thẩm Tiêu, Thẩm Du vẫn là trăm lần nghĩ không ra chỗ nào vui vẻ. Ngược lại Thẩm Tiêu mỗi một lần đều hứng thú bừng bừng, có thể nhìn ra được là thật tình yêu thích.
Phỏng chừng mỗi tên xà tinh bệnh đều có chút đam mê kỳ quái đi!
Ngày thường ở nhà bị đút cho ăn Thẩm Du đã cảm thấy thẹn thùng, càng đừng nói ngay tại bên ngoài. Có điều đây là kế sách tạm thời, dưới tình thế cấp bách cô liền nghĩ ra, mục đích chỉ để đánh gãy đề tài vừa rồi, ai ngờ được Thẩm Tiêu lại còn vô cùng phối hợp.
Không chỉ cho "nếm" một lần, còn thêm lần hai, lần ba…quả thực không biết điểm dừng!
Thẩm Du cảm thấy bản thân chính là tự đào hố chôn mình.
Miệng vẫn tích cực mà nhai, Thẩm Du quay đầu liếc Bạch Mộ Tình một cái, phát hiện ả ta vẻ mặt giống như trời sắp sập xuống, hoảng sợ mà nhìn bọn họ.
Có thể đem một ả đàn bà xấu xa dọa thành như vậy, Thẩm Du đột nhiên cảm thấy thực sảng khoái. Sau đó cũng liền không để ý nhiều, rất phối hợp mà chỉ vào đĩa tôm trộn salad trước mặt "Muốn ăn cái kia."
Thẩm Tiêu "ừm" một tiếng, liền duỗi tay gắp đến đút cho cô. Cứ như vậy, anh em hai người ngươi đút ta ăn, cảnh tượng vô cùng hài hoà.
Nhưng dưới góc độ của Bạch Mộ Tình mà nói, đây chính là một hình ảnh phi thường cay mắt!
"Hai người…thường ngày vẫn như vậy sao?" Nụ cười treo ở khoé miệng đã chậm rãi cứng đờ, có thể thấy được Bạch Mộ Tình hiện tại tâm tình cực kỳ không thoải mái.
Thẩm Du chớp chớp mắt "Đúng rồi, làm sao vậy?"
Bạch Mộ Tình nhíu mày "Hai người không cảm thấy như vậy rất kỳ quái sao?"
Thẩm Du trong lòng tuy rằng thực tán đồng, nhưng lúc này mặc kệ Bạch Mộ Tình nói cái gì cô đều phải làm trái lại mới được, vì thế liền đáp "Cũng không có gì kỳ quái, bình thường ở nhà đều là như thế này."
Bạch Mộ Tình che dấu không được sự ghét bỏ cuộn trào trong mắt "Em bao lớn rồi mà còn chờ người đút? Có phải là được chiều quá sinh hư rồi không?"
Thẩm Du ngây ra một lúc sau đó quay đầu nhìn Thẩm Tiêu, chậm rãi cúi đầu, cảm xúc nháy mắt trở nên u ám.
Kỳ thực trong lòng Thẩm Du lúc này đang nhảy nhót, cô quả thực phải tự like cho mình một cái, cảm thấy bản thân rất có tiềm năng diễn bạch liên hoa!
Từ sau khi Thẩm Du xuất hiện, toàn bộ lực chú ý của Thẩm Tiêu đều đặt ở trên người đứa em này, căn bản là lười đi để ý Bạch Mộ Tình. Cho ả về trước ả lại không bằng lòng, lúc này đây không lo ăn cơm còn ở một bên lải nhải không yên, thực sự quá phiền.
Hắn đưa tiếp một viên thịt tôm đi qua cho Thẩm Du, thình lình thấy cô đang uất ức mà cúi đầu liền phát cáu, lập tức ném cho Bạch Mộ Vũ một đôi mắt hình viên đạn.
"Việc này, cô quản được sao?"
Bạch Mộ Tình bị chất vấn đến sững sờ, cảm thấy nam nhân trước mặt quả thật không nói lý. Rõ ràng đáp ứng ra hẹn hò rồi lại đối xử hờ hững, bây giờ còn dùng ngữ khí như vậy để nói chuyện, một chút cũng không biết thương hương tiếc ngọc!
Đúng là đàn ông tồi!
Bạch Mộ Tình trong lòng khó chịu, vì vậy liền biện giải "Không phải, nhưng thử hỏi có ai nuông chiều em gái kiểu như anh sao? Sủng tiểu hài tử cũng nên có mức độ đi chứ!"
Bởi vì lời nói của Bạch Mộ Tình, Thẩm Tiêu đưa thức ăn đến lại một lần nữa bị Thẩm Du cự tuyệt, hắn lúc này cũng là phi thường khó chịu, liền ném cái nĩa lên bàn.
"Tiểu hài tử nhà tôi, tôi thích chiều thế nào liền chiều thế ấy, có liên quan gì đến cô sao?"
Thẩm Du tuy đang cúi đầu nhưng hai tai đều dựng lên nghe lén, trong lòng thầm thưởng cho Thẩm Tiêu một tràng pháo tay. Xà tinh bệnh này dỗi thiên dỗi địa, đến cả đối tượng hẹn hò mà cũng muốn dỗi, tuyệt đối chính là độc thân có năng lực. Cứ như vậy mà làm, Bạch Mộ Tình dù cho da mặt có dày hơn nữa cũng sẽ bỏ chạy. Đến lúc đó cô liền không cần lo lắng vấn đề Thẩm Tiêu hắc hoá.
Tưởng tượng như vậy, Thẩm Du thực sự nhịn không được mà muốn cười. Thế nhưng cô chỉ có thể nhịn, nhịn đến mức hai bả vai run run, không nhìn kỹ còn tưởng rằng đang khóc!
Mà đúng thật như vậy, Thẩm Tiêu vừa liếc mắt nhìn đến cảnh này, lập tức kíp nổ ba trượng, xoay sang trực tiếp đuổi người "Được rồi, hiện tại cô có thể đi."
Hắn sợ lại cùng Bạch Mộ Tình nói tiếp, chính mình sẽ nhịn không được mà động thủ đánh nữ nhân.
Bạch Mộ Tình khó có thể tin trừng to hai mắt, nghĩ thầm tên này chính là bị bệnh tâm thần! Đáp ứng hẹn hò là hắn, hiện tại đuổi người cũng là hắn, quả thực trên trời dưới đất ngộ nghĩnh chẳng ai bằng!
Loại người này, ả thật sự không có biện pháp tiếp tục cùng hắn ngồi chung một chỗ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!