Chương 21: Kế hoạch của Bạch Mộ Vũ

Một bạt tay thanh thuý vang lên. Phảng phất cả thế giới đột nhiên trở nên an tĩnh.

Bạch Mộ Vũ thình lình không kịp phòng bị, ăn trọn một tát, mặt lệch sang bên, đến lúc ngẩng đầu trở về, đầy mặt đều là mờ mịt cùng khiếp đảm. Nhất thời cũng không nhớ ra là phải diễn, chỉ tức giận bừng bừng mà quát "Ngươi cư nhiên dám đánh ta?!"

Thẩm Du đang chờ chính là những lời này, liền thu tay lại, ngữ khí lãnh đạm "Đánh ngươi thì đã sao, ta thân là mẫu nghi thiên hạ, nào có thể để kẻ tiểu nhân tự tung tự tác ngay trước mặt."

Thấy không, người ta vẫn còn đang nhập diễn, chưa có xuất tuồng đâu.

Bạch Mộ Vũ ôm mặt, rốt cuộc mới phản ứng được, ả vậy mà lại bị đánh. Còn là bị Thẩm Du đánh! Đáng chết, kịch bản làm gì có đoạn này?

Bạch Mộ Vũ lập tức liền muốn duỗi tay đánh trả, nhưng vừa động thủ đã bị Thẩm Du gọn gàng bắt lấy, dùng ánh mắt ám chỉ cho ả rằng giáo viên vẫn đang nhìn. Bạch Mộ Vũ hít sâu mấy hơi mới miễn cưỡng nén được lửa giận bộc phát.

Bởi vì lúc này nội tâm dao động quá lớn, làm cho biểu tình trên mặt Bạch Mộ Vũ cũng vặn vẹo theo.

Thẩm Du thanh lãnh mà nhìn, sau đó hừ cười ra tiếng xoay người bỏ đi.

Màn diễn kết thúc.

"Không tồi!"

Hai vị giáo viên không hề tiếc lời khen ngợi.

Thẩm Du vẻ mặt bình tĩnh mà quay trở về, mang mắt kính lên, đứng trước mặt giáo viên chờ nghe nhận xét.

Bạch Mộ Vũ lúc này vẫn còn ôm mặt, trong lòng mặc dù hận Thẩm Du đến chết, nhưng không còn cách nào khác ngoài đứng im chịu đựng.

"Tuy rằng cốt truyện bình thường nhưng hai em phát huy không tệ, Thẩm Du hoàng hậu lúc phất tay đánh người, cảm xúc nắm bắt rất đúng chỗ, nàng tuy rằng vì tôn nghiêm nên mới đánh ra một cái tát này, nhưng đồng thời cũng đoán được sau khi làm vậy ắt sẽ lâm vào khốn cảnh, diễn tốt thật sự!"

"Mộ Vũ cũng làm thầy bất ngờ không thôi, đặt biệt là sau khi bị đánh, biểu tình rất chân thật sinh động. Xem ra bình thường mài giũa ở đoàn phim cũng giúp em nâng cao kĩ thuật diễn rất nhiều."

Cuối cùng, hai người đều được điểm A.

Sau lại mới biết, cả lớp cũng chỉ có hai điểm A đó mà thôi.

Mới vừa bước ra khỏi phòng học, Bạch Mộ Vũ liền trở mặt, giơ tay lên muốn tát vào mặt Thẩm Du. Rất tiếc cô đã sớm làm tốt chuẩn bị, lần nữa chuẩn xác mà bắt lấy tay ả.

"Tôi cảm thấy cậu hẳn nên cảm ơn tôi mới đúng, chứ không phải là giơ tay đánh người."

"Đừng điên! Đánh tôi xong còn muốn tôi cảm ơn?" Bạch Mộ Vũ nghiến răng nghiến lợi.

"Nếu không nhờ cái tát đó, chỉ bằng kịch bản ba xu của cậu, có thể đạt điểm A sao?"

Bạch Mộ Vũ hậm hực "Được lắm, chỉ cần cậu đứng yên cho tôi tát lại một cái, món nợ này coi như không tính."

Thẩm Du trừng mắt mà nhìn "Vậy cậu đến nói với giáo viên rằng không cần điểm A nữa, tôi cho cậu đánh trả."

"Cậu——!"

Thẩm Du một phen gạt cánh tay ra, ánh mắt bén nhọn mà nhìn lăng lăng, trong lúc nhất thời thế nhưng làm cho Bạch Mộ Vũ cảm thấy rùng mình, khí thế kiêu ngạo tắt hơn phân nửa.

Thẩm Du cũng không để ý nữa, bình tĩnh xoay người nhanh chóng rời đi.

Hôm nay cả buổi sáng đều dành để kiểm tra, ai thi xong trước được về trước, cho nên thừa dịp Bạch Mộ Vũ còn chưa khôi phục tinh thần, Thẩm Du liền biến không thấy dạng.

Bất quá vừa rồi đánh ra một tát thật sự hả giận, Thẩm Du đi cả một đoạn đường đều khống chế không được mà tủm tỉm cười.

Cô rời đi rồi, Bạch Mộ Vũ mới hậu tri hậu giác nhận ra mình thế nhưng bị Thẩm Du đe doạ, lại còn không dám phản kháng! Lập tức giận đến mức sắp tự bạo tại chỗ.

Nhưng người đều đã đi mất, hiện tại muốn trút giận cũng không có chỗ để trút, Bạch Mộ Vũ chỉ có thể ngồi ở bậc thang tiếp tục buồn bực. Trong lòng nghĩ thầm, lần tới gặp lại Thẩm Du nhất định phải dùng tay không xé tiểu tiện nhân này làm đôi!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!