Edit: Thư Bê
Beta: Thanh Thanh
~~~
Cố Thanh Vân là đàn ông!!
Đây chắc chắn là tin tức chấn động nhất trong giới thương nghiệp thành phố S năm nay.
Thảo nào từ khi về nước tới nay, một đám công tử con nhà giàu hết người này đến người khác ra sức theo đuổi nhưng anh vẫn không hề dao động, thì ra người ta là nam giả nữ, là một trai thẳng có giới tính bình thường!
Thật sự khiến người ta mở mang tầm mắt mà.
Người giúp việc bưng một ly nước chanh tươi mát đến, trong nháy mắt lúc đặt ly xuống bàn, đáy thủy tinh nhẹ nhàng đụng vào bàn ăn phát ra một tiếng vang trong trẻo, tuy âm thanh không lớn, nhưng lại giống như một câu thần chú đánh thức mọi người, làm họ tỉnh táo lại từ trong khiếp sợ.
"Mẹ nó, Cố Thanh Vân là đàn ông!! Mẹ nó hóa trang giỏi quá mà!" Vì quá sợ hãi nên Phó Minh Lễ không nhịn được mà chửi bậy: "Mẹ nó con thậm chí còn muốn theo đuổi anh ta, theo đuổi một đại lão giống như mình? Cái loại ngày ngày cạo râu cạo lông chân ấy! Anh ta cho rằng mình là hoa chắc? Nghĩ lại thật là không thở nổi mà!"
Phó Dũng buông báo, thở dài nói: "Dù biết rằng nội bộ tập đoàn Cố thị không yên ổn, nhưng mà không ngờ Cố Hạc lại để con trai mình đóng giả thành nữ nhiều năm như vậy.
"
"Làm như vậy, hẳn là muốn bảo vệ an toàn cho Cố Thanh Vân.
" Phó Minh Nghĩa khách quan nói.
Phó Minh Lễ giễu cợt nói: "Một tập đoàn công ty mà làm như phim cung đấu, bọn họ đều là diễn tinh* sao?"
*Diễn tinh: Một từ dùng để chỉ những người yêu thích diễn xuất, tùy từng hoàn cảnh và thời điểm mà bắt chước theo các kịch bản thường xuất hiện trong phim.
Phó Minh Nghĩa liếc anh ta, nói: "Em có tư cách nói người khác là diễn tinh sao?"
Phó Minh Lễ sờ sờ mũi, cười: "Anh đây là đang tìm đề tài cãi nhau với em đúng không?"
Phó Tiểu Ngư trừng mắt, mím môi, bỗng nhiên đập tờ báo lên bàn, nói: "Rõ ràng là em đã tự tay sờ rồi!"
Một câu không đầu cũng không đuôi, nhanh chóng thu hút ánh mắt của mọi người, Phó Minh Nghĩa hỏi cô: "Em sờ cái gì?"
Ánh mắt Phó Tiểu Ngư vẫn nhìn chằm chằm vào tờ báo, bên trên có một tấm hình Cố Thanh Vân mặc âu phục mang giày da, trong ảnh là một khuôn mặt khôi ngô tuấn tú, cô ngơ ngác nói: "Lần đầu tiên tham dự party của anh ấy, em vô tình sờ trúng ngực anh ấy, vừa lớn lại vừa mềm, em còn nhéo một cái nữa mà.
"
Mọi người:……
Chú Phương với ba Phó đã lớn tuổi bỗng nhiên nghe cô nói như vậy, mặt già không kiềm được mà đỏ lên.
Một người thì vội vàng khom lưng châm trà, người kia thì ho nhẹ một tiếng, nâng chung trà lên uống một hớp lớn, nhưng vì uống quá nhanh nên bị sặc, sau đó lập tức ho đến kinh thiên động địa, tựa như muốn tắt thở đến nơi.
Phó Minh Nghĩa ngồi bên cạnh Phó Dũng, thấy ông ho quá dữ dội, hơi do dự nhưng vẫn duỗi tay vỗ vỗ lưng ông.
Phó Minh Lễ chỉ liếc bọn họ một cái, cảm thấy khá hứng thú chuyện Phó Tiểu Ngư vừa nói, anh ta hỏi: "Em cũng háo sắc thật, không chỉ sờ mà còn nhéo nữa!"
Phó Tiểu Ngư ngạc nhiên nói: "Chuyện đó không quan trọng, điều đáng nói là anh ấy thật sự có ngực! Rất lớn!"
Chú Phương tiếp tục khom lưng châm trà, Phó Dũng lại càng ho nhiều hơn…
Phó Minh Lễ chậc chậc hai tiếng, cầm điện thoại của mình, click mở Taobao, nghĩ nghĩ rồi tìm thứ gì đó, sau đó đưa điện thoại đến trước mặt cô: "Xem đi, thứ em sờ có lẽ là vật này.
"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!