Editor: Đen
Beta: Thanh Thanh
~~~
Đèn xanh phía trước sáng lên, xe chạy thẳng về trước.
Cố Thanh Vân im lặng cân nhắc hậu quả khi nói ra sự thật.
Lúc ban đầu là vì kế hoạch, cũng là vì không thân với Phó Tiểu Ngư cho nên cố ý giấu giếm thân phận.
Hiện giờ quan hệ của hai người càng ngày càng thân thiết, Cố Thanh Vân lại càng không mở miệng được, bởi vì anh cảm thấy chột dạ.
Trong lòng Cố Thanh Vân đang vô cùng rối bời, Phó Tiểu Ngư cũng như vậy, cô vuốt chiếc vòng tay mà Diệp Như tặng, có chút thẹn thùng lên tiếng: "Chị, em không cong, em thật sự là gái thẳng, em thích trai đẹp.
Kiểu con trai cao ráo lại đẹp trai, chị…… Nếu như chị có ý tứ với em, em…"
Lời từ chối có uyển chuyển đến đâu thì cũng sẽ tổn thương người khác, Phó Tiểu Ngư rặn nửa ngày cũng không được chữ nào, làm mình nghẹn đến mức cả mặt đỏ bừng.
Cố Thanh Vân tấp xe vào lề đường, xoay người lại đối mặt với cô, buồn cười mà nói: "Yên tâm đi, giới tính của chị vô cùng bình thường, em không cần phải nghĩ phức tạp như vậy.
Mẹ chị chỉ đơn giản thích em mà thôi, bà ấy chính là như thế, thích ai thì luôn cho người đó quà."
Phó Tiểu Ngư chớp chớp mắt, thở phào nhẹ nhõm: "Thật vậy sao?"
Cố Thanh Vân trịnh trọng gật gật đầu.
"Ôi má ơi, làm em sợ muốn chết!" Phó Tiểu Ngư vỗ vỗ ngực: "Chị nói sớm cho em có phải tốt hơn không, làm em phải suy nghĩ cách từ chối chị sao cho dịu dàng."
Cố Thanh Vân bất đắc dĩ mà cười lắc đầu: "Em suy nghĩ nhiều."
Phó Tiểu Ngư gãi gãi đầu, cười ngây ngốc.
Cố Thanh Vân dùng ánh mắt tinh tế đánh giá cô một lượt, trong lòng mềm đến rối tung rối mù.
Lúc này chỉ muốn kéo cô vào lòng, hung hăng xoa bóp một phen.
Một hồi lâu, Cố Thanh Vân mới lên tiếng nhắc nhở cô: "Đến công ty của em rồi."
Phó Tiểu Ngư ngẩn ra, lập tức gật đầu, nói tạm biệt với Cố Thanh Vân rồi muốn xuống xe.
Kết quả mở cửa được một nửa, cô đột nhiên xoay người lại, nói: "Chị, trưa nay chị đến đây là mời em đi ăn cơm à?"
Cố Thanh Vân cười: "Sao, không được à?"
Phó Tiểu Ngư cười vô cùng vui vẻ: "Đương nhiên là được, sau này chị có thể rủ em đi ăn cơm bất cứ lúc nào!"
"Ừ, mau vào đi."
Phó Tiểu Ngư xuống xe, đứng tại chỗ nhìn Cố Thanh Vân rồi vẫy vẫy tay.
Sau khi thấy xe Cố Thanh Vân đã rời khỏi đó thì mới xoay người tiến vào công ty.
Nhớ tới vừa rồi nghi ngờ Cố Thanh Vân thích con gái, Phó Tiểu Ngư không nhịn được mà lấy tay gõ gõ đầu mình, cảm thấy đầu mình chắc chắn đã bị úng nước rồi.
Nguyên tiểu thuyết mà Phó Tiểu Ngư đã xem qua, trong đó Cố Thanh Vân kết hôn với Phó Minh Nghĩa, hôn nhân duy trì được một năm.
Nếu Cố Thanh Vân thích con gái mà phải đi lấy một người có tính cách chính trực như Phó Minh Nghĩa, thì chắc chắn là không nguyện ý đi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!