Chương 15: (Vô Đề)

Edit: Thư Bê

Beta: Thanh Thanh

~~~

Ánh đèn trong quán bar xanh đen u ám, chỉ có ánh sáng ở quầy bar sáng ngời một chút, Phó Tiểu Ngư ngồi ở dưới ánh đèn, nhìn về phía cái bàn cách đó không xa, càng thêm vài phần không rõ ràng.

Thân hình cùng sườn mặt chàng trai vô cùng xuất sắc, không cần cẩn thận đánh giá cũng biết nhất định là một người đàn ông đẹp trai ưu tú, nhưng Phó Tiểu Ngư chú ý tới anh cũng không phải bởi vì anh đẹp trai mà là dáng ngồi cùng khí chất của anh làm cô ẩn ẩn có một cỗ cảm giác quen thuộc.

Phó Tiểu Ngư quay đầu lại, uống một ngụm nước trái cây, nghĩ thầm cô rốt cuộc gặp qua người đàn ông này ở đâu? Sau khi xuyên qua cô xã giao rất đơn giản, mỗi ngày cũng chỉ gặp mấy người kia, chẳng lẽ là nguyên chủ từng gặp? Nhưng cô nỗ lực nhớ lại vẫn không nhớ nổi mình gặp qua người đàn ông này ở đâu, cảm giác quen thuộc này từ đâu mà đến?

Phó Tiểu Ngư vừa suy nghĩ vừa thường thường quay đầu lại nhìn lén chàng trai đẹp trai kia, đối phương cũng không động, tư thái lười nhác ngồi dựa ở trên sô pha, tay trái kẹp thuốc lá, tay phải nâng chén rượu, ngẫu nhiên uống một ngụm.

Trong khoảng thời gian Phó Tiểu Ngư chú ý đến anh thì có hai cô gái đến gần anh này, con gái có thể tới Hoàng Uyển tiêu phí thì gia thế tự nhiên không tầm thường, nhưng hai lần đến gần đều lấy thất bại rời đi, đối mặt với các loại mỹ nữ mà anh chàng đẹp trai này vẫn luôn không nâng mí mắt lên nhìn một cái.

Đây có lẽ cũng là dạng người đi qua vạn bụi hoa không dính một phiến lá, bằng không sao sẽ thờ ơ với mỹ nữ như vậy chứ?

Phó Tiểu Ngư uống xong một ly nước trái cây định tính tiền rời đi, Cố Thanh Vân cũng không ở bên này cô ở lại đây cũng vô dụng.

Nhưng không chờ cô đứng lên, có một nhân viên phục vụ bưng một phần thịt nguội ăn vặt lại đây, sau đó đặt tới trước mặt cô.

Phó Tiểu Ngư rất là nghi hoặc, nói: "Tôi không gọi đồ ăn.

"

Người phục vụ ý bảo cô xoay người: "Vị tiên sinh kia gọi cho ngài.

"

Phó Tiểu Ngư nhìn theo ánh mắt anh ta, đúng là chàng trai mà cô trộm đánh giá kia, sau khi tiếp nhận ánh mắt cô, người đó nhấc ly trong tay, cười nhạt với cô.

Phó Tiểu Ngư nuốt nuốt nước miếng, không tự chủ được mà ngồi thẳng thân thể, duỗi tay cào cào tóc mái, thuận tay vén ra sau tai.

Cô đây là được trai đẹp tiếp cận sao! Lớn như vậy đây là lần đầu đó!!

Làm sao bây giờ, cô nên lưu lại một đoạn phát sinh tình cờ gặp gỡ tốt đẹp với trai đẹp hay là nên quyết đoán đứng dậy chạy lấy người??

Trai đẹp coi trọng cô ư? Bằng không cũng sẽ không vô duyên vô cớ mời cô ăn, nhưng anh coi trọng điểm nào của cô? Chỉ là đơn thuần có thiện cảm với cô hay là muốn tình một đêm?

Cô độc thân từ trong bụng mẹ hơn 20 năm, yêu đương còn chưa từng mà trực tiếp tình một đêm có phải quá kích thích hay không?

Các loại suy đoán không đâu làm tim Phó Tiểu Ngư đập gia tốc, máu sôi lên, cô vội thanh thanh yết hầu, dừng cương trước bờ vực mà ngăn lại sức tưởng tượng của mình, lại nghĩ tiếp thì đoán chừng con cái học trường gì cũng được cô nghĩ kỹ rồi.

"Mỹ nữ, cùng nhau uống một chén?"

Một giọng nam mang theo ý cười vang lên ở bên cạnh Phó Tiểu Ngư, nháy mắt thân thể Phó Tiểu Ngư cứng đờ, tim đập nhanh đến muốn phá ngực mà ra, làm sao bây giờ? Anh chàng đẹp trai đó lại đây!!

"Không ý kiến? Anh đây coi như em đồng ý.

" Người đàn ông nói xong thì ngồi vào ghế nhỏ bên cạnh cô.

Mặt Phó Tiểu Ngư có chút nóng, dùng dư quang khóe mắt trộm nhìn về phía bên cạnh, vừa thấy thì thẹn thùng gì cũng không còn, dư lại chỉ có kinh hách, bởi vì người đàn ông đến gần cô cũng không phải là chàng trai trên sô pha kia!!

Cô giương mắt nhìn về phía người đàn ông bên cạnh, rất gầy, cũng không phải rất cao, nhưng ngũ quan miễn cưỡng có thể coi là được, một thân trang phục hàng hiệu miễn cưỡng giúp anh ta có một tia phong lưu.

Có thể là trai đẹp mỹ nữ bên cạnh quá nhiều nên lúc này thình lình nhìn thấy một người diện mạo bình thường, Phó Tiểu Ngư lại có chút không thích ứng.

Phó Tiểu Ngư quay đầu lại, sườn mặt nhìn về phía sô pha cách đó không xa, chàng trai mời cô ăn vặt vẫn đơn độc ngồi ở kia, nhưng lúc này anh đã không còn uống rượu nữa mà là ánh mắt nhìn về phía cô ở bên này, sau đó yên lặng mà hút thuốc.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!