Chương 78: Hiện đại 2

Bạch Lân Châu và Trương Mộng Nghiên đều là những đứa trẻ thật sự, khi thấy cảnh tượng này, lập tức vui mừng nhảy lên, chạy vội vào khu vui chơi trẻ em, bắt đầu chơi đùa với những chiếc đệm nhún một cách điên cuồng.

Tô Hành lúc đầu còn định biểu diễn một phen, nhưng khi thấy hai người hâm mộ đó không để ý đến nhóc nữa, không khỏi khẽ chu môi, trông có vẻ không vui.

Trần Gia Thạc thấy vậy, do dự một chút rồi bước đến.

Tiêu Tế lúc này đang nói chuyện với Trần Kính và những người khác, không để ý đến tình huống giữa Trần Gia Thạc và Tô Hành.

Tô Hành ban đầu đứng trước khu vui chơi trẻ em, đang do dự không biết có nên hạ thấp bản thân đi chơi cùng Bạch Lân Châu và những người khác hay không, thì đột nhiên Trần Gia Thạc xuất hiện, gọi nhóc một tiếng.

Tô Hành: ?

Quay đầu nhìn qua, Tô Hành nhíu mày, với vẻ già dặn nói: "Làm gì vậy, cậu dọa chết tôi rồi."

Trần Gia Thạc do dự một lúc, nhỏ giọng nói: "Cậu có thể lại đây một chút được không?"

Tô Hành có chút kỳ quái và đề phòng nói: "Đến làm gì?"

Trần Gia Thạc dằn lòng một hồi lâu: "Tôi có một chuyện quan trọng muốn nói với cậu."

Tô Hành nhướng mày, suy nghĩ một chút rồi nói: "Được, lại đây."

Trần Gia Thạc lập tức thở phào nhẹ nhõm, rồi theo Tô Hành đi đến một góc mà máy quay không thể quay tới, thì thầm: "Cái vị trí cầm cờ kia, cậu có thể nhường cho tôi không?"

Tô Hành lập tức đáp: "Không được!"

Trần Gia Thạc: ...

Trần Gia Thạc: "Tại sao lại không được?"

Tô Hành trợn mắt nhìn Trần Gia Thạc: "Quan hệ giữa tôi và cậu chẳng tốt đẹp gì, dựa vào đâu mà nói nhường thì phải nhường?"

Trần Gia Thạc mím môi nhíu mày: "Nhưng cha tôi nói, nếu tôi có thể làm cờ trưởng trong ba năm, cha sẽ tặng cho tôi một mô hình tàu sân bay, tôi sẽ để cậu là người đầu tiên chơi."

Tô Hành đảo mắt: "Tôi không chơi cái đó, trẻ con quá."

Trần Gia Thạc: "Vậy... ngươi cậu thế nào mới đồng ý cho tôi?"

Tô Hành nghĩ một lúc, đột nhiên nhìn chằm chằm vào Trần Gia Thạc, hỏi nhỏ: "Cậu một tháng được bao nhiêu tiền tiêu vặt?"

Trần Gia Thạc: ...

Do dự một lúc, Trần Gia Thạc: "Tiền tiêu vặt cố định của tôi mỗi ngày chỉ có mười đồng, bình thường muốn mua cái gì khác đều phải dùng tiền lì xì."

"Tốt lắm, vậy tiền lì xì của cậu là bao nhiêu?"

Trần Gia Thạc do dự một chút: "Năm nay có mấy ngàn đồng..."

Tô Hành ngay lập tức sáng mắt lên, sau đó nói: "Cậu đưa cho tôi một ngàn đồng, tôi sẽ nhường vị trí cầm cờ cho cậu, sau này cũng không tranh giành với cậu nữa~"

Trần Gia Thạc: "Một ngàn đồng?!"

Tô Hành: "Đúng vậy."

Trần Gia Thạc cắn răng.

Sau một hồi lâu, khi Tô Hành ậm ừ định thay đổi quyết định, Trần Gia Thạc sợ Tô Hành thay lòng, cuối cùng gấp gáp nói: "Được, được rồi... nhưng chuyện này, cậu không được nói với cha mẹ tôi, cũng không được nói cho ai khác biết."

Tô Hành: "Đồng ý!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!