Chương 102: Trước

Editor: Panacea

Khi xong việc, Hoắc Dục Tiêu bế Thẩm Trình Miên vào nhà tắm, sau đó lại không nhịn được mà làm thêm lần nữa. Đến lúc trở về phòng, cơ thể cậu đã mệt mỏi rã rời, đành nằm yên cho Hoắc Dục Tiêu ôm mình lên giường ngủ.

Hoắc Dục Tiêu không lên giường với Thẩm Trình Miên mà chỉ ngồi bên cạnh cậu, hắn kéo ngăn tủ ra, bên trong có một tuýp thuốc mỡ.

Thẩm Trình Miên nhắm hờ hai mắt, thấy hắn đang loay hoay tìm kiếm gì đó, cậu mơ mơ màng màng hỏi:

"Anh ơi, cái đó là gì thế?"

Hoắc Dục Tiêu kéo quần ngủ của Thẩm Trình Miên lên, quả nhiên nhìn thấy một vết đỏ hằn trên đầu gối.

Vì màu da Thẩm Trình Miên rất trắng nên làm gì cũng dễ để lại dấu. Tuy lúc ở nhà tắm hắn đã cố gắng chú ý tình hình rồi, nhưng khi làm vẫn khó tránh khỏi bị va chạm lung tung.

Hoắc Dục Tiêu nhẹ nhàng bôi thuốc mỡ lên, trả lời cậu: Thuốc.

Thẩm Trình Miên hơi gượng gạo, nghĩ thầm Hoắc Dục Tiêu chuẩn bị cho việc này đầy đủ quá rồi. Cậu nghiêng đầu vùi mặt vào gối, nằm yên để hắn bôi thuốc cho mình.

Thuốc mỡ dịu mát m ơn trớn trên da thịt kết hợp với động tác x0a nắn nhẹ nhàng của Hoắc Dục Tiêu khiến cậu có cảm giác hơi lành lạnh.

Thẩm Trình Miên vừa thiu thiu chìm vào giấc ngủ thì đột nhiên nhận ra Hoắc Dục Tiêu đang c ởi quần cho mình. Cậu lập tức mở to hai mắt, không ngờ vừa cúi đầu nhìn xuống đã phát hiện hắn lại lên nòng lần nữa.

Mặt Thẩm Trình Miên nóng bừng, cậu không khỏi nhấc chân đạp nhẹ lên đùi Hoắc Dục Tiêu, nhỏ giọng lẩm bẩm: Cầm thú...

Hoắc Dục Tiêu bóp chặt lấy mắt cá chân Thẩm Trình Miên, ánh mắt tràn đầy d*c vọng, hắn cúi người nhẫn nhịn hôn lên khóe mắt cậu,

"Chỉ cầm thú với mỗi em."

Thẩm Trình Miên hơi hối hận vì đã nói ra lời này, cậu vẫn không nỡ đặt bất kì từ ngữ không tốt nào bên cạnh cái tên Hoắc Dục Tiêu, tuy đúng thật là ban nãy hắn có hơi... quá đáng.

Trong lòng chợt cảm thấy áy náy, Thẩm Trình Miên không những không trốn tránh nụ hôn của Hoắc Dục Tiêu mà còn ôm lấy cổ hắn, chủ động hôn đáp lại tỏ ý lấy lòng.

Hoắc Dục Tiêu bị hành động của Thẩm Trình Miên k1ch thích đến mức mất bình tĩnh, cánh tay đang ôm lấy eo cậu dần dần siết chặt.

Thẩm Trình Miên dứt ra khỏi nụ hôn nồng cháy của hai người một lúc, bắt gặp ánh mắt ẩn chứa d*c vọng của Hoắc Dục Tiêu, cậu rũ mắt, nhỏ giọng nói: Nhẹ thôi nhé...

Thẩm Trình Miên đã nói vậy tức là đồng ý.

Ánh mắt Hoắc Dục Tiêu tối sầm lại, hắn cúi đầu hôn lên môi cậu.

Bộ đồ ngủ vừa mới thay xong không tồn tại trên người bọn họ được bao lâu.

Sáng hôm sau, lúc Hoắc Dục Tiêu thức dậy thì Thẩm Trình Miên vẫn còn đang ngủ say sưa. Biết tối qua mình giày vò người ta hơi tàn nhẫn, Hoắc Dục Tiêu áy náy đặt lên trán cậu một nụ hôn.

Hắn kéo người vào lòng ôm một lúc, chợt nhận ra bây giờ cũng đã khá trễ, sợ rằng lúc Thẩm Trình Miên thức dậy sẽ thấy đói, Hoắc Dục Tiêu nhẹ tay nhẹ chân bước xuống giường.

Vì không muốn bất kì ai nhìn thấy dáng vẻ hiện tại của Thẩm Trình Miên nên Hoắc Dục Tiêu không gọi người đến làm bữa sáng. Hắn nhờ dì Vương hướng dẫn cách nấu món cháo Thẩm Trình Miên vẫn thường thích ăn, định tự tay vào bếp một hôm.

Mặc dù chưa từng thử nấu nướng bao giờ nhưng Hoắc Dục Tiêu có năng lực học tập rất mạnh, thấy chỗ nào không hiểu thì lập tức hỏi lại dì Vương ngay, thế nên thành phẩm cuối cùng tuy vẫn không ngon bằng cháo dì Vương nấu nhưng hương vị ít nhất phải giống khoảng tám mươi phần trăm.

Ngoài cháo ra, hắn còn hấp thêm một ít bánh bao và sủi cảo mà dì Vương để sẵn trong tủ lạnh, tất cả đều là những món Thẩm Trình Miên rất thích.

Vốn dĩ hắn chuẩn bị sẵn những thứ này phòng trường hợp hôm qua cậu chưa ăn cơm đã chạy đến đây, nhưng cả buổi tối hôm qua hai người hoàn toàn không có cơ hội đụng tới chuyện ăn uống.

Sau khi chuẩn bị mọi thứ xong xuôi, Hoắc Dục Tiêu mới bước vào phòng. Thẩm Trình Miên vẫn đang ngủ ngon lành, chăn kéo qua đỉnh đầu, chỉ lộ ra một nhúm tóc.

Hoắc Dục Tiêu từ từ bước đến bên cậu, hắn nhẹ nhàng kéo chăn xuống một chút, lộ ra khuôn mặt đang bình yên giấc nồng của Thẩm Trình Miên.

Hàng mi dài cong vút lặng lẽ rũ xuống, dáng vẻ trông rất ngoan ngoãn, Hoắc Dục Tiêu khẽ đưa tay chạm vào mi mắt cậu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!