Một ngày bận rộn trôi qua, trở về phủ.
Thay y phục, rửa tay sạch sẽ, Dận Chân cho lui hạ nhân.
Ngồi trước bàn trong thư phòng, hắn vẫn đang cân nhắc, không biết nên xử lý thế nào với màn sáng này.
Trong hệ thống điều khiển, các dòng mã đang liên tục chạy: [Khởi động lại hoàn tất, nhiều chức năng cốt lõi đã được khôi phục]
Trên màn sáng bật lên thông báo cập nhật cưỡng chế: [Phần mềm đã có bản cập nhật, cần khởi động lại]
Chưa đầy một giây, màn sáng chớp lên hai lần, kèm theo một tiếng nức nở uất ức, biến mất ngay trước mắt Dận Chân.
Hắn khựng lại, ngón tay đang gõ nhịp đều đặn trên bàn cũng dừng lại.
Hắn vẫn chưa quyết định sẽ xử lý màn sáng này như thế nào, thế mà nó đã tự động biến mất.
Liệu đứa bé mà thỉnh thoảng khiến hắn bất giác cảm thấy gần gũi kia có phải đã qua đời rồi không?
Chỉ nghĩ đến khả năng đó, lòng hắn không khỏi thắt lại.
Ngoài cảm giác nhẹ nhõm vì thoát khỏi màn sáng kỳ lạ này, trong hắn còn dâng lên một nỗi xót xa.
"Thôi vậy.
"
Dận Chân khẽ thở dài, cầm bút định vẽ lại hình ảnh đứa bé ấy, như một kỷ niệm cho cuộc gặp gỡ kỳ lạ này.
Chừng nửa canh giờ sau, hắn nhẹ nhàng đặt bút xuống.
Lúc này, hệ thống điều khiển, mà hắn không thể nhìn thấy, đang liên tục nhảy ra thông báo.
[Đã tải xong 99%]
[Tải hoàn tất, khởi động lại ngay lập tức]
Dận Chân cuộn chậm bức tranh lại, màn sáng bỗng nhiên trải rộng ra trước mắt hắn.
Dận Chân ngỡ ngàng.
Màn sáng thật sự vẫn chưa rời đi.
Khi màn sáng hoàn toàn hiện ra, hình ảnh khởi động của hệ thống thực tế ảo bắt đầu phát ra xung quanh Dận Chân.
Khung cảnh là một ngày đông tuyết trắng xóa.
Màu đỏ rực rỡ tràn ngập, pháo hoa sáng lóa trên bầu trời, tụ lại thành một chữ "Phúc" lớn.
Mỗi khi chữ "Phúc" tan ra, vô số kẹo ngọt rơi xuống như mưa, khiến đám trẻ con dưới đất reo hò không ngớt.
Những bước chân tí hon chạy nhảy trên nền tuyết, để lại một hàng dấu chân nhỏ xíu, cùng với tiếng cười giòn tan như chuông bạc của lũ trẻ.
Trên phố, ai ai cũng nở nụ cười rạng rỡ, tay xách đầy những túi quà, túi đồ ăn lớn, hân hoan bước nhanh về nhà.
Dận Chân dõi theo cặp vợ chồng trẻ tiến vào một ngôi nhà.
Trên bàn, những món ăn bốc khói nghi ngút.
Cụ già cao tuổi nhanh nhẹn ra đón, lũ trẻ đang chơi ngoài cửa bị người lớn kéo vào trong nhà, vẫn không nỡ rời đi, còn năn nỉ cha mẹ cho chơi thêm chút nữa.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!