Chương 26: Cục Cưng Làm Nũng! 2

Dận Chân không bế bé, mà ghép hai bàn tay nhỏ lại, dùng một tay nắm chặt lấy.

Bé con cúi đầu nhìn tay mình, rồi ngẩng đầu nhìn Dận Chân: "A~"

Dận Chân nghiêm nghị dạy dỗ: "Sau này nếu muốn chơi nước, nhất định phải đợi A mã ở đây, không được chơi một mình."

Bé con không hiểu, chớp chớp mắt nhìn Dận Chân: "A a?"

Dận Chân chỉ vào nước, rồi vỗ nhẹ vào đôi tay nhỏ đang bị hắn nắm chặt.

"Bốp." Tiếng vỗ vang vọng trong căn phòng tắm trống trải.

Hơi đau, bé con nhìn Dận Chân bằng ánh mắt đầy mong đợi, mong được tha thứ.

Dận Chân không mảy may động lòng, sờ vào bộ quần áo của bé con đã ướt, hơi cau mày, rồi điều chỉnh nhiệt độ nước và đặt bé vào.

Bé con được tắm nước ấm, khuôn mặt đỏ bừng, nhắm tịt mắt, lộ rõ vẻ sung sướng, thoải mái.

Dận Chân từ tủ kéo ra một chiếc khăn tắm dày, từng chút một lau khô cho bé con.

Dận Chân rất kiên nhẫn, vừa lau vừa nói: "Phải có A mã ở đây, Dịch An mới được chơi nước, nếu không sẽ bị đánh tay."

Lau khô xong, Dận Chân trực tiếp dùng khăn tắm bọc bé con lại.

Dịch An ngoan ngoãn gật đầu: "A~"

Biết rõ Dịch An đang giả vờ ngoan ngoãn, có lẽ chưa hiểu gì, nhưng nhìn gương mặt trắng trẻo hồng hào cùng đôi mắt trong veo vô tội của bé, Dận Chân vẫn không kìm được mà véo nhẹ vào má bé.

So với chiều cao của vòi nước, Dận Chân đoán rằng có lẽ bé đã có thể đứng dậy để với tới rồi.

Hắn đặt bé con đứng bên cửa, nắm lấy bàn tay nhỏ đặt lên cửa: "Đứng yên, phạt đứng một lúc."

Bé con bám chặt vào cửa, nhưng vẫn cảm thấy chân hơi mỏi, có vẻ sắp ngồi xuống.

Dận Chân vừa thu dọn phòng tắm, vừa chú ý đến bé con, liền vỗ nhẹ vào mông bé, lực không mạnh, nhưng đủ để cảnh cáo.

Dịch An không muốn đứng nữa nên cứ cúi xuống, mỗi lần như thế, Dận Chân lại vỗ nhẹ một cái vào người nó.

Đến khi Dận Chân dọn dẹp xong phòng tắm mà Dịch An đã làm lộn xộn, Dịch An đã ỉu xìu tựa cả người lên cánh cửa, tay nhỏ bám chặt lấy nó, như thể cả thân hình muốn dính chặt vào cánh cửa vậy.

Nhìn thấy Dận Chân dần dần khôi phục lại sự ngăn nắp của phòng tắm, Dịch An vừa mới tắm xong, cơ thể mềm nhũn, không thể chịu nổi nữa, bắt đầu nhỏ giọng cầu xin: "A mã~".

Dận Chân đi đến, hứng thêm ít nước vào chậu tắm nhỏ rồi mới bế Dịch An lên, đặt lên ghế trước chậu nước.

Hắn nắm lấy tay của Dịch An, chạm vào nước, nói: "Đây là nước."

Bàn tay nhỏ của Dịch An bị nắm lấy, nhớ đến việc vừa bị phạt đứng, không dám nghịch ngợm, chỉ chớp chớp mắt nhìn Dận Chân với vẻ đáng thương, như muốn nói mình không biết gì về cái nước này.

Dận Chân lặp lại: "Nước."

Dịch An cố gắng học theo, giọng còn ngọng nghịu: "Suệ~".

"Nước."

"Suệ~".

Dận Chân rất kiên nhẫn, chỉ vào mình, vào Dịch An, rồi chỉ vào nước trong chậu: "A mã, Dịch An, nước."

Dịch An cũng ngoan ngoãn ngồi trên ghế, giơ tay chỉ vào từng thứ, rồi học theo: "A~ ma~, Dịch A, suệ~".

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!