Chương 40: (Vô Đề)

Edit: Ngô Diệp Tử

Beta: yoichi

Lâm Đạt đang trốn trong nhà vệ sinh, nghe được toàn bộ cuộc nói chuyện của hai người bên ngoài. Lúc này cô ta mới nhận ra , thì ra mình trong mắt người khác lại hài hước như vậy, giống như một chú hề ngoài rạp xiếc. Họ luôn lôi cô ta ra làm trò cười.

Nghe được những lời nói này, Lâm Đạt vừa xấu hổ vừa tức giận, nghiến răng nghiến lợi.

Khi còn bé, bởi vì nhà cô ta nghèo, nên quần áo mặc không đẹp bằng người khác, đồ đạc cũng không đẹp bằng người khác. Họ hàng và người lớn trong nhà ai cũng quý nhà người chú giàu có. Dù cô ta có giỏi ưu tú hơn người em họ Hàn Nhã Tuệ. Nhưng họ hàng cùng người lớn trong nhà ai cũng khen ngợi Hàn Nhã Tuệ, thay vì khen ngợi cô ta. Lúc mới đầu cô ta không hiểu vì sao lại như vậy, sau này lớn lên, mới biết hóa ra là bởi vì tiền. Nhà cô ta nghèo, nên mọi người không thích cô ta.

Điều đó dẫn đến ngay từ nhỏ cô ta hy vọng mình có thật nhiều tiền và trở nên giàu có.

Sau này lớn lên, lúc ở trường học , dù biết mình không có tiền cũng phải giả vờ bản thân mình có thật nhiều tiền. Dù phải sống tiết kiệm, vẫn cố mua quần áo hàng hiệu và túi xách đắt tiền cho bằng bạn bằng bè. Vì sợ người khác xem thường cô ta, thói quen này vẫn tiếp diễn đến khi cô ta tốt nghiệp đại học, sau đó bước vào tập đoàn Hứa thị làm việc.

Hứa thị trả tiền lương nhân viên rất cao, đồng nghiệp xung quanh đều là con nhà khá giả. Nhà nghèo không thể chơi với nhà giàu, lúc này cô ta mới nhận ra điều này. Cố gắng làm ra vẻ mình giàu có, cứ tưởng rằng mình đã có thể sống hòa nhập được với đồng nghiệp.

Lúc ở trung tâm thương mại, khi nhìn thấy cái váy dài sọc trắng xanh này. Cảm thấy Tiết Giai Duyệt mặc rất đẹp, cô ta cũng nghĩ mình sẽ mặc đẹp như vậy, dù giá của chiếc váy đó rất đắt, cô ta vẫn cố cắn răng mua.

Nhưng thế giới này quá tàn nhẫn, không so sánh không có đau thường. Đều là mỹ nhân, nhưng có người mặc đẹp có người mặc xấu. Cô ta và Tiết Giai Duyệt chính là ví dụ điểm hình.

Lâm Đạt nghiến răng nghiến lợi trốn trong buồng vệ sinh, cho đến khi Tiểu Lý cùng Tiểu Lưu rời đi. Cô ta vẫn trốn trong đó không dám đi ra ngoài.

Trong lòng cô ta vừa oán hận vừa không cam lòng, cô ta nhớ lại ngày hôm đó cùng Hứa Ngạn Văn đi đến khách sạn Hữu Nghị ăn tối. Ở trước cửa khách sạn tình cờ gặp Tiết Giai Duyệt. Lúc đó Hà tổng

- người phụ trách phòng làm việc X. W vội vàng chạy đến chào hỏi Hứa Ngạn Văn. Còn dẫn theo nhân viên đi đến chào hỏi Hứa Ngạn Văn. Tiết Giai Duyệt lúc ấy cũng đứng ở đó. Rõ ràng cũng nhìn thấy Hứa Ngạn Văn nhưng không hề tiến lên. Mà Hứa Ngạn Văn giả vờ không quen cô, coi cô như một người lạ.

Cùng lắm nhìn cô thêm mấy lần. Nếu Hứa Ngạn Văn thực sự quan tâm đến cô, và coi cô là vợ của mình vậy tại sao anh lại giả vờ không quen biết cô?

Lâm Đạt nghĩ đi nghĩ lại, cuối cùng cũng tìm ra được lời giải thích. Bởi vì mối quan hệ vợ chồng giữa Hứa Ngạn Văn và Tiết Giai Duyệt bất hòa. Đây không phải lời đồn nữa mà là sự thật! Dù Tiết Giai Duyệt có sở hữu ngoại hình xinh đẹp, cùng mặc chung một chiếc váy nhưng lại xinh đẹp hơn cô ta. Nhưng sự thật là Hứa Ngạn Văn không có tình cảm với cô. Dù cô có đẹp như thần tiên tỷ tỷ làm sao nào? Không bắt được trái tim của người đàn ông, sớm muộn gì cũng bị đuổi ra khỏi nhà!

Suy nghĩ đến đây để an ủi được bản thân. Lâm Đạt dường như đã nhận ra. Lúc đứng trước cửa khách sạn Hữu Nghị. Phản ứng kỳ lạ của Hứa Ngạn Văn, bây giờ nghĩ lại, bởi vì nhìn thấy vợ của mình. Lúc đó cô ta ngồi trên xe của Hứa Ngạn Văn, cùng Hứa Ngạn Văn bước xuống xe. Hứa Ngạn Văn vừa nhìn Tiết Giai Duyệt liền có phản ứng kì lạ. Chẳng lẽ bởi vì lúc đó cô ta đang đứng bên cạnh anh? Anh lo lắng Tiết Giai Duyệt phát hiện ra cô ta?

1

Phát hiện ra được một bí mật khủng khiếp, Lâm Đạt nhịp tim đập thình thịch, càng ngày càng nhanh, giống như ở bên trong có một chú thỏ đang nhảy nhót. Kích động đến mức có thể nhảy ra khỏi lồng ngực bất cứ lúc nào.

Trên khuôn mặt của Lâm Đạt lộ ra nụ cười sung sướng, quét sạch sự buồn bực lúc trước, lấy lại dũng khí, vội vàng mở cửa ra. Nhanh chóng rời đi...

Ở trong phòng chờ, Tiết Giai Duyệt uống nước cam tươi. Ăn hai miếng bánh quy được nhập khẩu từ nước ngoài, hương thơm đọng lại trên đầu lưỡi, khiến tâm trạng của cô cảm thấy vui vẻ hơn nhiều.

Cô thầm nghĩ trong lòng, trợ lý Phùng sắp xếp rất chu đáo, còn chuẩn bị cho cô đồ ăn ngon, đúng là cẩn thận.

Lúc này, trợ lý Phùng từ bên ngoài bước vào, đi đến trước mặt Tiết Giai Duyệt nói: "Hứa phu nhân. Hứa tổng đã bàn chuyện xong. Mời ngài qua đây."

"Được, tôi lập tức đi sang đây." Tiết Giai Duyệt đứng, mỉm cười nói với trợ lý Phùng: "Cảm ơn anh đã chuẩn bị bánh quy cùng nước cam."

"Hứa tổng nhờ tôi chuẩn bị mấy thứ này. Hứa tổng nói Hứa phu nhân thích ăn bánh của nhãn hiệu này." Trợ lý Phùng mỉm cười nói với Tiết Giai Duyệt, trong lòng thầm nghĩ. Tí nữa thể nào Hứa tổng cũng phải chịu khổ, toàn tâm toàn ý nhớ rõ món ăn mà vợ thích. Anh ta làm trợ lý đương nhiên giúp sếp ghi điểm trước mặt vợ sếp.

Tiết Giai Duyệt nghe thấy vậy, dừng lại. Quay lại nhìn đĩa bánh quy đặt trên bàn. Trong đầu lại hiện lên ký ức của nguyên chủ. Cô nhận ra bánh quy nhãn hiệu kia đúng là món ăn vặt yêu thích của cô. Lần đầu cô ăn thử bánh quy, là Hứa Ngạn Văn từ nước ngoài mua về cho cô. Cô ăn thử một lần nhớ mãi hương vị kia. Sau này mê mẩn nhãn hiệu bánh ngọt kia. Điều cô không thể ngờ rằng, Hứa Ngạn Văn vẫn còn nhớ rõ chuyện này.

Nếu nói Hứa Ngạn Văn là kẻ tệ bạc. Thực ra anh đối xử với cô rất tốt, vẫn luôn coi cô là em gái. Biết cô thích thứ gì cố gắng cho cô những thứ đó. Nếu nói Hứa Ngạn Văn là một người chồng tốt, nhưng đôi khi anh lại làm ra rất nhiều chuyện khiến cô khó chịu. Cô không rõ trong đầu anh đang nghĩ gì?

Tiết Giai Duyệt bước ra khỏi phòng chờ, cầm theo túi đi đến phòng làm việc của Hứa Ngạn Văn. Lúc đi ngang qua phòng thư ký, tình cờ gặp Lâm Đạt cầm theo tài liệu từ trong phòng thư ký bước ra.

Lâm Đạt nhìn thấy Tiết Giai Duyệt, nhìn lướt qua khuôn mặt của Tiết Giai Duyệt, nở nụ cười chủ động chào Tiết Giai Duyệt, "Hứa phu nhân."

Tiết Giai Duyệt cũng nhận ra cô ta, hôm qua Hứa Ngạn Văn mới nói với cô, cô ta là thư ký của anh. Là cháu gái của giáo sư hồi đại học của anh. Ngày hôm đó hai người bọn họ cùng nhau đi đến khách sạn Hữu Nghị ăn cơm tối, vì giáo sư Hàn có chuyện muốn bàn với anh, nhân tiện gọi Lâm Đạt đi theo.

Dù biết là như vậy, nhưng Tiết Giai Duyệt vẫn không có cảm tình với Lâm Đạt. Nhất là khi Lâm Đạt muốn nhờ cô thiết kế quần áo cho cô ta. Cô không thích thái độ giọng điệu cùng ánh mắt cô ta. Cô không khách khí nói ra lời chế nhạo. Bây giờ gặp lại Lâm Đạt, cô vẫn không thay đổi thái độ với cô ta. Lạnh nhạt nhìn cô ta khẽ gật đầu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!