Chương 31: (Vô Đề)

Edit: Ngô Diệp Tử

Beta: Vân Nhi

Tiết Giai Duyệt nhìn vào điện thoại, ồ, khá lắm. Chuyện cô cùng Đường Hân Điềm cứu Lưu Tiểu Kiều đã bị quay lại và đăng lên mạng, hiện tại đã leo lên hot search, có rất nhiều người đã nhận ra Đường Hân Điềm.

"Đã có chuyện gì xảy ra?" Hứa Ngạn Văn hỏi.

"Mọi chuyện diễn ra đúng như những gì trong video!" Tiết Giai Duyệt tóm tắt kể lại chuyện về Lưu Tiểu Kiều.

Hứa Ngạn Văn sau khi nghe xong, bình tĩnh hỏi: "Có nghĩa là ngay từ đầu bọn em đã không hề có ý định báo cảnh sát?"

"Hung thủ đã chạy trốn. Báo cảnh sát có ích gì?" Tiết Giai Duyệt khó hiểu nhìn anh hỏi.

Hứa Ngạn Văn đột nhiên thấy đau đầu, bình tĩnh phân tích cho Tiết Giai Duyệt hiểu, "Nếu cô gái kia lừa bọn em thì sao?"

Tiết Giai Duyệt không nhịn được cười, "Ai mà lại ngốc như vậy, để cho người khác đánh đập dã man chỉ vì muốn lừa bọn em sao? Đâu phải cô ấy lừa tiền em đâu? Là em tình nguyện cho cô ấy tiền!"

"Chuyện này hoàn toàn không hề liên quan đến vấn đề tiền bạc. Anh chỉ sợ em lại bị người khác lừa. Ngày trước em cũng từng bị Trương Nhân Diễm..."

"Dừng lại!" Tiết Giai Duyệt không muốn nghe Hứa Ngạn Văn nhắc lại chuyện cũ, cô cảm thấy anh đúng là phiền phức. Cô tiện tay cứu người, cứu người thì đâu có gì sai? Làm chuyện tốt còn bị mắng. Tiết Giai Duyệt trong lòng cảm thấy rất khó chịu. Đặc biệt anh dùng dáng vẻ giáo viên chủ nhiệm chỉ dạy cô, càng khiến người ta khó chịu, cô nói, "Em mệt, muốn đi ngủ, làm phiền anh đi ra ngoài!"

"Tiết Giai Duyệt!" Hứa Ngạn Văn lên giọng, bình tĩnh nói: "Anh làm như vậy chỉ vì muốn tốt cho em. Hai ngày này em..."

"Biết rồi biết rồi." Tiết Giai Duyệt không thèm nghe anh nói, tâm trạng đang bực bội, không kiên nhẫn nói: "Anh có thể đi ra ngoài được không? Em muốn đi ngủ!"

"Em..."

"Em muốn đi ngủ!" Tiết Giai Duyệt tăng âm lượng lặp lại một lần nữa, "Làm phiền anh đi ra ngoài!"

Hứa Ngạn Văn quan sát cô, thấy tâm trạng cô có vẻ không được vui liền giữ im lặng, anh cảm thấy thất vọng về cô, lạnh lùng rời đi.

Từ phía sau truyền đến tiếng đóng cửa. Ngăn cách anh ở ngoài cửa.

Hứa Ngạn Văn dừng lại, hơi quay đầu lại nhìn, xương quai hàm căng thẳng biến thành một đường thẳng, sắc mặt rất tệ, lạnh lùng quay trở về phòng của mình. "Rầm" tiếng đóng cửa truyền tới.

Nghe được tiếng đóng cửa từ phòng bên cạnh vang ra. Tiết Giai Duyệt bĩu môi nhìn về phía phòng bên cạnh, leo lên giường nằm, trùm chăn che kín đầu ngủ một giấc.

Tiết Giai Duyệt ngủ được khoảng tầm mấy tiếng đồng hồ, lúc tỉnh dậy bầu trời bên ngoài đã tốt. Cô nằm trên giường một lúc, bụng đói cồn cào.

"Có hơi đói bụng." Tiết Giai Duyệt đưa tay lên xoa bụng, từ trên giường ngồi dậy. Tìm điện thoại, chuẩn bị gọi đồ ăn để lấy đầy cái bụng đang đói.

Ở bên ngoài truyền đến tiếng bước chân. Tiết Giai Duyệt không thèm để ý. Cô mở APP mỹ thực lên tìm món ăn mình thích, sau đó đặt hàng.

Trong lúc đặt hàng, Tiết Giai Duyệt nhận được điện thoại của Đường Hân Điềm, Đường Hân Điềm nói là có chuyện đột xuất, nên cô cùng chồng phải đi về nhà gấp. Ngày mai không thể cùng cô đi chơi được, chờ khi nào rảnh lại cùng nhau đi chơi tiếp. Hai người hẹn lúc nào cùng nhau đi du lịch.

Tiết Giai Duyệt rất quý Đường Hân Điềm, đặc biệt là ngày hôm nay lúc nhìn thấy cô ấy xử lý người cha cặn bã của Lưu Tiểu Kiều. Cô ấy quả thực rất ngầu. Cô thực sự hâm mộ cô ấy. Vui vẻ đáp ứng lời mời của Đường Hân Điềm.

"Khi nào chúng ta hẹn gặp nhau sau nhé."

"Được, tạm biệt."

Vừa cúp máy, Tiết Giai Duyệt nhìn nhật ký cuộc gọi, không ngờ hai người đã nói chuyện với nhau suốt 20 phút. Quả nhiên khi nói chuyện với người hợp, chuyện gì cũng đều cảm thấy thú vị.

Tiết Giai Duyệt ngồi chờ một lúc, cuối cùng đồ ăn được đưa đến.

Lúc cô chạy ra mở cửa để lấy đồ ăn, tình cờ nhìn thấy Hứa Ngạn Văn đi ngang qua. Trên tay Hứa Ngạn Văn cũng đang cầm một túi đồ, nhìn qua túi có thể nhìn thấy đồ ăn bên trong, giống như là đồ ăn đóng hộp.

Hứa Ngạn Văn đi qua phòng của Tiết Giai Duyệt không thèm quay đầu lại nhìn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!