Edit: Hà Thanh
Beta: wlft
Sau khi ăn cơm tối xong, Tiết Giai Duyệt liền đem bản thảo thiết kế mình vẽ ra cho Hứa Ngạn Văn em.
"Lần trước anh đã nói chờ em vẽ xong cho anh xem, em đã vẽ xong mấy bản thiết kế phụ, anh xem chút cảm thấy thế nào?"
"Lấy ra anh xem một chút." Hứa Ngạn Văn hướng Tiết Giai Duyệt vươn tay, Tiết Giai Duyệt đem bản thiết kế trên tay giao cho anh.
Nhìn ra được, những bản thiết kế này đều là tâm huyết mấy ngày nay của Tiết Giai Duyệt, cô vẽ rất nghiêm túc, đem ý tưởng và sáng tạo của mình hòa nhập trong đó, mặc dù tác phẩm không đến mức cao cấp, nhưng so với người mới học tốt hơn nhiều, không giống một người mới học thiết kế.
"Em thiết kế rất khá, có ý biểu đạt nội dung mình muốn, có thể mở phòng làm việc." Hứa Ngạn Văn không chút keo kiệt lời khen ngợi của mình, hắn thấy tác phẩm của Tiết Giai Duyệt quả thật rất không tệ.
"Anh đừng hòng dỗ em, nào có tốt như anh nói?" Tiết Giai Duyệt bị anh thổi phồng đến mức có chút không thích ứng được, đỏ mặt nhào nhào, ánh mắt lóe ra tia sáng vui sướng.
Hứa Ngạn Văn cười khẽ, "Anh nói thật, em quả thực vẽ rất khá."
Tiết Giai Duyệt nghe anh nói như vậy, cũng đối với chính mình càng có lòng tin, "Anh cảm thấy nếu em nộp sơ yếu lý lịch, đi phòng làm việc rèn luyện một chút thế nào?"
Cô biết trình độ của mình ở đâu, rèn luyện học tập nhiều một chút, cũng có thể góp nhặt một chút kinh nghiệm, về sau muốn mở phòng làm việc cũng tốt, muốn sáng lập nhãn hiệu của chính mình cũng được, đều rất có lợi.
Hiếm thấy việc nào có thể làm Tiết Giai Duyệt hăng hái như vậy, còn muốn nộp sơ yếu lý lịch tìm việc làm tích lũy kinh nghiệm, Hứa Ngạn Văn liền hỏi cô, "Có cần hỗ trợ hay không? Anh có quen biết một số phòng làm việc, có thể an bài em qua đó làm."
Tiết Giai Duyệt vội vàng lắc đầu, "Không cần, em muốn tự dựa vào thực lực của mình thử một lần."
Nếu là anh giúp cô một tay, người khác cũng là cho Hứa tổng anh mặt mũi, cũng không phải là cân nhắc năng lực của cô, đến lúc đó cho dù cô đi, có khả năng sẽ trở ngại quan hệ của hắn, tình cảnh của cô cũng sẽ trở nên khó xử.
"Thật không cần hỗ trợ sao?" Hứa Ngạn Văn lại hỏi một lần, "Chỉ cần gọi điện thoại là được."
"Không cần, không cần, không cần." Tiết Giai Duyệt lớn tiếng cường điệu nói: "Em chỉ muốn dựa vào chính mình!"
Tiết Giai Duyệt trước mắt khiến Hứa Ngạn Văn nhìn bằng con mắt khác, khóe miệng của anh lộ ra ý cười, mắt đen phía sau gọng kính lóe ánh sáng, "Vậy anh chờ tin tức tốt của em, cố lên nha!"
Tiết Giai Duyệt hừ hừ hai tiếng, "Anh đợi đó mà xem!"
Ngày thứ hai, Tiết Giai Duyệt liền bắt đầu nộp sơ yếu lý lịch ở trên mạng, chờ mong có thể nhận điện thoại thông báo cô đi phỏng vấn từ phòng làm việc.
Thời điểm chờ thông báo, Tiết Giai Duyệt vẫn ở nhà tiếp tục vẽ thiết kế của mình, cô cảm thấy cho dù không nhận được thông báo phỏng vấn, cô cũng không thể từ bỏ.
Hứa Ngạn Văn nhìn cô nghiêm túc cố gắng như vậy, cũng cổ vũ cô vài câu.
Mười một rưỡi đêm hôm đó, Hứa Ngạn Văn đi ra từ thư phòng, nhìn thấy gian phòng Tiết Giai Duyệt vẫn sáng đèn.
Bình thường lúc này, Tiết Giai Duyệt đã lên giường ngủ, hôm nay ngược lại là có chút ngoại lệ.
Hứa Ngạn Văn đưa tay gõ gõ cửa phòng ngủ Tiết Giai Duyệt.
"Giai Duyệt, em vẫn chưa ngủ sao?"
Tiết Giai Duyệt dừng bút vẽ trong tay, quay đầu đối Hứa Ngạn Văn bên ngoài nói: "Chưa, em muốn vẽ xong thiết kế rồi ngủ."
Lúc trước thời điểm cô tắm rửa liền có linh cảm, muốn đem ý tưởng vẽ xuống miễn cho đến lúc đó quên mất, người làm thiết kế chính là như vậy, linh cảm nói đến là đến, phải vội vàng ghi xuống, thời điểm không có linh cảm vậy liền khổ rồi.
Hứa Ngạn Văn đứng ở ngoài cửa, nhìn thoáng qua thời gian, đã mười một giờ bốn mươi, rất muộn.
"Rất muộn, đi ngủ sớm một chút, sáng ngày mai vẽ tiếp." Hứa Ngạn Văn nhắc nhở cô nói.
"Đã biết, đã biết, anh đi ngủ trước đi." Tiết Giai Duyệt cảm thấy anh có chút phiền, suốt ngày quản đông quản tây, hiện tại chính là như vậy, quấy rầy cô vẽ, linh cảm nghĩ có liền có, lúc nào muốn vẽ là được sao? Thật là!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!