Đường đi dưới đáy hồ rất rộng, bốn người đi dàn thành hàng ngang cũng không thành vấn đề. Trên bề mặt của tảng đá là những phù điêu được chạm nổi, chúng tạo thành một bức tranh dài khổng lồ kể về những truyền thuyết cổ xưa đầy cảm động.
Thư Lê rời khỏi bả vai của Tinh Linh Vương cùng với các yêu tinh khác bay dọc theo hành lang dài, thỉnh thoảng thì bay lại gần vách nước hai bên tò mò chạm tay vào.
Sau đó, toàn thân cậu bị chìm trong nước.
"Ha ha ha... Thú vị quá!"
Những tinh linh khác thấy vậy thì cũng làm theo, chúng dùng đôi tay nhỏ bé của mình liên tục chạm vào bức tường nước, rồi lại bị nước làm cho hoảng sợ chạy loạn xạ khắp nơi. Cả những tinh linh và yêu tinh đi ngang qua đây cũng không tránh khỏi. May mắn là họ có phép thuật phòng thủ, nước chưa kịp dính lên người đã bị một lớp khiên vô hình chặn lại.
Sau khi chơi đùa thỏa thích thì Thư Lê đã bay trở về vai của Tinh Linh Vương.
Quần áo có chống thấm nước nhưng tóc thì không, tóc cậu ướt sũng và nhỏ giọt rơi xuống người của Tinh Linh Vương, những giọt nước trong suốt chảy dọc theo nếp gấp quần áo của y.
Tinh Linh Vương lấy ra một chiếc khăn nhỏ từ nhẫn trữ vật và đưa cho bé con: "Lau đi."
"Cảm ơn Vương!" Thư Lê nhận chiếc khăn to như chiếc áo choàng tắm nếu so với cậu, rồi dùng nó để lau mặt, lau tóc cho sạch sẽ.
Đoạn đường dưới đáy sông dài khoảng một kilomet. Sau hơn mười phút đi bộ, cả đội cũng đến được hòn đảo giữa hồ
- Đảo Gester.
Nhìn từ bên ngoài, đảo Gester cũng không khác gì các hòn đảo bình thường.
Những bờ đê cũ kỹ, rừng cây rậm rạp, con đường mòn đầy cỏ dại, dòng sông dẫn đến nơi không xác định và những tòa nhà cổ kính ẩn hiện sau rừng cây...
Thật không hiểu sao, một hòn đảo bình thường ở giữa hồ như thế này lại là nơi thiêng liêng để cúng tế thần linh trong ngày Hạ Chí.
Năm cột trụ trời mà thiếu niên yêu tinh nhắc đến ở đâu ta?
Không thấy nó ở đâu cả!
Thư Lê vươn cổ ra, nghi hoặc nhìn quanh bốn phía.
Tinh Linh Vương tiến về phía trước vài bước, bước lên tảng đá hình lục giác nâng quyền trượng trong tay lên và đọc một câu thần chú ngắn, tảng đá hình lục giác đột nhiên phát sáng hiện lên những hoa văn màu vàng và tạo thành một trận pháp tuyệt đẹp.
Trận pháp phát ra ánh sáng, tập trung tại sáu góc rồi kéo dài thành sáu đường chỉ màu vàng.
Những đường chỉ vàng bắn lên, như thể có thứ gì đó đã vỡ ra, trên không trung lóe lên những tia sáng đầy màu sắc.
Trong chớp mắt, toàn bộ hòn đảo giữa hồ bị bao phủ bởi một trận pháp khổng lồ. Từ dưới nhìn lên, bầu trời xuất hiện những dải cực quang tuyệt đẹp với màu sắc rực rỡ, tạo nên một cảnh tượng huyền ảo như một bữa tiệc về thị giác, khiến người ta hoa mắt và say mê.
"Oa..."
Lần *****ên nhìn thấy được trận pháp lớn như vậy, các tiểu yêu tinh ngẩng đầu lên ngạc nhiên.
Thư Lê đứng giữa trung tâm của trận pháp, bị ánh sáng chói loá bao quanh, cậu giơ tay che mắt lại theo phản xạ.
Không biết thời gian đã trôi qua bao lâu, trận pháp trên không trung dần dần mờ nhạt, biến thành vô số ánh sao rồi tan biến. Đảo Gester đã cởi bỏ lớp ngụy trang, lộ ra diện mạo thực sự, toàn bộ hòn đảo đã thay đổi hoàn toàn.
Trên hòn đảo xuất hiện một quảng trường hình tròn, ở giữa hiện lên một bệ thờ hình vuông, năm cột đá to lớn được bố trí xung quanh quảng trường, chúng cao chót vót như những cột trụ trời chọc thủng bầu trời đâm thẳng lên mây.
Phía trước của quảng trường là một cái cầu thang đá với hàng trăm bậc thang. Đi đến cuối cầu thang đó chính là cung điện Milady, nơi mà thần linh đã từng sống khi hạ phàm.
Sau khi cuộc đại chiến của các vị thần kết thúc, cung điện Milady đã bị bỏ hoang trong cả hàng vạn năm.
Dưới sự bảo vệ của trận pháp, dù đã trải qua hàng vạn năm nhưng nó vẫn đẹp đẽ, lộng lẫy như lúc ban đầu, không để lại nhiều vết tích của thời gian.
Mỗi năm vào ngày Hạ Chí, các tinh linh và yêu tinh trưởng thành sẽ đến hòn đảo giữa hồ để cúng tế nên đã quen thuộc với mọi thứ ở đây.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!