Tiếng hét kia còn chưa kịp dứt thì đã nghe thấy nhiều tiếng kêu kinh hãi hơn vọng ra, có cả âm thanh của phụ nữ và trẻ em xen lẫn tiếng chửi rủa của đàn ông.
Tiểu đội Ánh Sáng đứng ngoài cửa nhìn nhau, cánh tay vừa giơ lên của Thư Lê khựng lại, gõ không được mà không gõ cũng chẳng xong.
Tiếng la thất thanh liên tục vang lên, hình như tình hình bên trong rất hỗn loạn.
"Ây da..."
Hàng xóm gần nhà tên nhà giàu mở cửa, thò đầu ra bực bội phàn nàn: "Có để cho người ta yên không hả? Ngày nào cũng la, ngày nào cũng hét, sao không la rách họng đi? Đã bảo mấy người dọn đi rồi, còn mặt dày không chịu đi! Sao chỉ có nhà mấy người có chuột, nhà chúng tôi lại không? Đồ gian thương Ram, chắc chắn lão đã lừa tiền của người khác nên mới bị trời phạt!"
Người đó cằn nhằn xong mới thấy những người đứng trước cửa nhà tên nhà giàu, ngạc nhiên hỏi: "Mấy người là ai? Đến đây làm gì?"
Es Telle lịch sự đáp: "Chào ngài, chúng tôi là Ma Pháp Sư học việc được Hiệp hội Ma Pháp cử đến, nhận nhiệm vụ diệt trừ nạn chuột do ngài Ram đăng."
"Cái gì? Lão mời được ma pháp sư thật sao?" Người hàng xóm kinh ngạc đếm thử, phát hiện có tới bảy người thì càng bất ngờ hơn, chế nhạo nói: "Cuối cùng thì Ram cũng chịu bỏ tiền lớn mời ma pháp sư rồi à? Một lúc bảy người, chậc chậc, ít nhất cũng hết một ngàn đồng vàng ấy nhỉ?"
"Không có một ngàn đồng vàng đâu." Budno thật thà trả lời: "Thù lao cho nhiệm vụ lần này là một trăm đồng vàng."
"Cái gì? Chỉ có một trăm đồng vàng đã mời được bảy Ma Pháp Sư?" Người hàng xóm kinh hãi.
"Chúng tôi là Ma Pháp Sư học việc, chưa lên được Ma Pháp Sư." Budno nói.
Trong mắt người bình thường, chỉ cần cầm pháp trượng, mặc áo choàng phép thuật thì tất cả đều là "Ma Pháp Sư", bọn họ không biết sự khác biệt giữa Ma Pháp Sư và Ma Pháp Sư học việc.
Câu nói này của Budno đã khiến người hàng xóm hiểu lầm: "Ồ, mấy người không được tính là Ma Pháp Sư à? Chả trách lại rẻ thế. Chậc chậc, xem ra tiền của Ram lại sắp đổ sông đổ bể rồi."
Nói xong câu đó, người hàng xóm đóng sầm cửa lại.
Tiểu đội Ánh Sáng bị người ta coi thường, ai nấy đều lúng túng.
"Quá... Quá đáng!" Mặt Dicio đỏ bừng, đường đường là một Ma Đạo Sư cao cấp mà lại bị người khác coi thường.
Thế nhưng bây giờ bọn họ lại đang giả dạng làm Ma Pháp Sư học việc nên không thể nói ra sự thật.
Tức quá đi!
Angel vội vàng an ủi hắn: "Anh ta không hiểu thôi mà, chúng ta chấp nhặt với anh ta làm gì!"
Dicio thở phì phò, hai luồng khí thoát ra từ lỗ mũi, hắn bước lớn đến trước cửa nhà tên nhà giàu rồi nói với Thư Lê: "Để tớ gõ cửa."
Thư Lê lùi lại một bước, nhường chỗ cho hắn.
Dicio giơ tay lên, đập mạnh vào cửa.
"Rầm rầm rầm! Rầm rầm rầm!"
"Ngài Ram, mở cửa, chúng tôi là Ma Pháp Sư học việc do Hiệp hội Ma Pháp cử đến!"
"Rầm rầm rầm!"
Hắn gõ cửa mấy phút liền mà người bên trong chỉ lo la hét chửi rủa, hoàn toàn không có ý định mở cửa.
Dicio lắc bàn tay gõ đến phát đau, đành bỏ cuộc.
Budno tiến lên nói: "Để tớ."
Giọng hắn ta oang oang, chắc chắn có thể át được tiếng la hét bên trong.
Dicio vỗ vai hắn ta: "Người anh em, giao cho cậu đấy."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!