Chương 49: (Vô Đề)

Nói đến công việc, Ngô Thanh Kiệt liền lấy một phần văn kiện ra, nói với Thẩm An An: "Đây là kế hoạch về những hoạt động sắp tới, cô xem thử rồi nói cho tôi nghe ý kiến của mình?"

Thẩm An An duỗi tay nhận lấy, mở ra đọc nhanh qua một lượt, đây là gameshow "Kỳ nghỉ của chúng tôi", sẽ có hai thành viên nam và ba thành viên nữ tham gia, ý tưởng được lấy từ kỳ nghỉ phép của họ bao gồm quay chụp cuộc sống hằng ngày và thể nghiệm nhiều hoạt động khác, nếu làm tốt có khả năng sẽ rất thu hút khán giả.

"Tôi cảm thấy không tệ lắm." Sau khi xem qua bản kế hoạch Thẩm An An trả lời, cô chưa từng tham các hoạt động này, cảm giác hẳn là rất thú vị.

Ngô Thành Kiệt nói: "Cô đồng ý quay?"

Thẩm An An gật đầu: "Ừm, coi như đi nghỉ phép vậy."

Tính tình rất tốt, Ngô Thành Kiệt cười nói: "Được, quyết định vậy đi."

Ba ngày sau, chương trình "Kỳ nghỉ của chúng tôi" sẽ bắt đầu quay, Thẩm An An vừa lúc có thể về nhà chuẩn bị chút đồ.

"Đến lúc đó trợ lí của cô sẽ đi cùng." Ngô Thành Kiệt nói: "Trợ lí của cô vẫn là Từ Hiểu Lộ, cô biết không?"

Thẩm An An cười nói: "Em ấy cũng ký hợp đồng với giải trí Du Tinh?"

Ngô Thành Kiệt gật đầu, gọi điện kêu Từ Hiểu Lộ lên văn phòng.

Từ Hiểu Lộ nhìn thấy Thẩm An An, vui mừng mà reo lên: "Chị An An, sau này còn mong chị giúp đỡ ạ."

"Sau này, cô ấy chính là trợ lý của cô, trước kia đã quen biết nên hẳn là không cần giới thiệu nữa, còn vấn đề gì không?" Ngô Thành Kiệt nói.

Thẩm An An thân thiết vỗ vỗ đầu vai Từ Hiểu Lộ: "Không còn, rất tốt."

……

Buổi chiều Thẩm An An trở về nhà, Lục Tu Viễn vẫn còn ở công ty, cô đặt túi xách lên giá rồi đi đến sô pha ngồi xuống, không có việc gì nên lấy điện thoại di động ra chơi game.

Một giờ sau, Lục Tu Viễn về nhà liền thấy Thẩm An An đang ngồi trên sô pha chơi game.

Lục Tu Viễn đi qua, cúi đầu xem màn hình trò chơi thì thấy cô đang múa may đánh yêu quái nên không quấy rầy mà chỉ ngồi bên cạnh xem cô đánh.

Thẳng đến khi Thẩm An An chơi xong, cô mới ngước mắt nhìn anh một chút, còn ghét bỏ nói: "Anh mới về à."

"Anh về nãy giờ rồi." Lục Tu Viễn có chút oán niệm, bộ dáng như rõ ràng anh đã về nãy giờ, còn ngồi ngay bên cạnh mà em không để ý đến anh, anh bị tổn thương rồi.

Thẩm An An thuận tay búng trán anh một cái, bẹp miệng nói: "Dù có thấy anh, em cũng sẽ mặc kệ."

Nói xong muốn đứng dậy đi, chỉ là đi chưa được hai bước đã bị Lục Tu Viễn vươn tay bóp chặt eo kéo trở về, đè lên sô pha.

Thẩm An An nằm trên ghế sô pha mềm mại, mắt đối mắt với Lục Tu Viễn, người đàn ông híp mắt lại, thân hình cao lớn bao phủ phía trên cô, khẽ chống tay hai bên sườn nhìn xuống, giọng nói trầm khàn nguy hiểm: "Lại không để ý tới anh xem, anh sẽ trừng phạt em."

"Hôm nay anh còn biết uy hiếp em!" Thẩm An An dùng nắm đấm nhỏ khẽ đánh lên ngực anh, giống như tức giận nhưng càng giống làm nũng, lên án nói: "Không phải anh rất thông minh rất bá đạo sao? Làm sao lại ngốc tới mức để lộ tin tức chứ?"

Nói đến chuyện này, Lục Tu Viễn cũng cảm thấy thực uỷ khuất, anh cúi đầu nhìn người phụ nữ dưới thân mình, khuôn mặt nhỏ nhắn nhíu lại đầy bất mãn, dẩu dẩu môi phồng má, anh véo má cô nói: "Anh không cố ý mà, đó cũng là chuyện ngoài ý muốn, em không cần nhắc anh hoài. Hơn nữa chuyện đã qua rồi, trên mạng không còn ai nhắc tới nữa, họ cũng chỉ quan tâm Tô An và Cố Thiệu Nguyên thôi."

Anh đã cố gắng cứu vãn, vốn dĩ chuyện Tô An và Cố Thiệu Nguyên kết hôn là hai ngày sau mới công bố nhưng anh đã đưa cho anh ta một số tài nguyên để hai người Cố

- Tô thương lượng công bố trước thời hạn nhằm cứu vãn tình hình, cứ như vậy tài nguyên anh đưa cho người ta cũng không ít, vậy mà cô gái này còn không tim không phổi ghi thù, anh cảm thấy trái tim thật mệt mỏi.

Haizz, dù gì cũng là mình làm sai, dù có quỳ xuống xin lỗi cũng phải chấp nhận, ai bảo anh thích cô như vậy chứ, mặc kệ cô có muốn hay không, anh vẫn là muốn dỗ cô vui vẻ.

Lục Tu Viễn mềm giọng dỗ dành Thẩm An An, bảo đảm nói: "Lần sau nhất định anh không sơ suất như vậy nữa có được không?"

Thẩm An An "hừ" một tiếng, quay đầu không thèm để ý tới anh, nếu dễ dàng tha thứ như vậy, lần sau anh còn không phải là bay lên trời luôn sao?

Lục Tu Viễn duỗi tay nâng cằm cô, đem đầu cô quay lại, nhìn cô chăm chú, bi thương nói: "Còn giận anh sao?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!