Thẩm An An suy nghĩ một chút rồi nói: "Nếu anh ấy chủ động cho chị tài nguyên, nên lấy thì chị vẫn sẽ lấy, chẳng qua sẽ không phải cưỡng cầu để tránh cho sau này lại không hay."
Từ Hiểu Lộ nghĩ lại đạo lí này thấy cũng đúng, Thẩm An An cùng Lục Tu Viễn quen nhau, chuyện tình yêu không nói trước được điều gì, nói yêu liền yêu, nói chia tay liền chia tay, chưa đi đến bước cuối cùng thì không biết sẽ thế nào nên vẫn là lưu lại một con đường lui cho mình thì hơn…
Chuyển đồ từ công ty dọn về chung cư, đặt vài cái vali lớn trong phòng khách. Từ Hiểu Lộ và Thẩm An An vừa sửa sang nói chuyện phiếm, chỉ chốc lát sau đã dọn dẹp xong xuôi.
Sau khi sắp xếp xong, Thẩm An An và Từ Hiểu Lộ ngồi ở phòng khách uống trà sữa, đây là do Thẩm An An đặt ở trên mạng, trà sữa thơm ngọt, béo nhưng không ngấy, thật ngon.
Lúc này ngoài cửa có tiếng động, cửa mở ra thì thân hình cao lớn của Lục Tu Viễn xuất hiện.
"Anh về rồi sao." Thẩm An An ngẩng đầu nói với Lục Tu Viễn.
"Anh Lục." Từ Hiểu Lộ cũng vội vàng đặt trà sữa xuống kêu một tiếng.
Lục Tu Viễn gật đầu với hai người, đi vào trong phòng đổi giày, thuận miệng hỏi: "Dọn dẹp đồ xong hết rồi à?"
"Dọn xong rồi." Thẩm An An nhìn vào mắt anh nói: "Hôm nay anh trở về sớm thật đấy."
Lục Tu Viễn bước qua, ngồi ở ghế sô pha bên cạnh, ánh mắt rơi vào ly trà sữa trên tay cô, nói: "Công ty không có việc gì nữa nên anh liền về sớm chút."
"Anh muốn uống trà sữa hả?" Thẩm An An nhìn theo ánh mắt anh, chủ động hỏi: "Anh muốn uống thì để em kêu thêm một ly nhé?"
Lục Tu Viễn nhìn cô một cái rồi thu hồi ánh mắt, nhàn nhạt nói: "Không cần, em rót giúp anh một ly nước."
"Được." Thẩm An An đáp ứng một tiếng, đứng dậy đi rót nước.
Thừa dịp Thẩm An An rời đi, Lục Tu Viễn nhìn Từ Hiểu Lộ nói: "Hôm nay vất vả cho cô, cảm ơn cô đã tới giúp đỡ cô ấy."
"Không vất vả không vất vả." Từ Hiểu Lộ vội vàng xua tay nói.
"Về sau cô vẫn tiếp tục làm trợ lý cho An An sao?"
Từ Hiểu Lộ gật đầu: "Làm trợ lý cho chị An An rất ổn, tôi nghĩ mình sẽ tiếp tục theo chị ấy."
Lục Tu Viễn gật gật đầu nói: "Chỉ muốn làm trợ lý thôi sao?"
Từ Hiểu Lộ dừng một chút, sau đó lại cười nói: "Đương nhiên không phải, tôi còn muốn làm người đại diện nhưng mà vẫn chưa đủ kinh nghiệm, cần học tập thêm rất nhiều."
Lục Tu Viễn rất tán thưởng với ý nghĩ này của cô, nói: "Vậy cô có nguyện ý gia nhập giải trí Du Tinh không? Nếu cô đến, tôi sẽ an bài một *người đại diện kim bài để chỉ dẫn và truyền dạy kinh nghiệm cho cô, để cô nhanh chóng đạt đầy đủ tư cách trở thành người đại diện."
*người đại diện kim bài: ý chỉ những người đại diện vừa giỏi vừa có tâm và đã có tiếng trong việc dẫn dắt người, thường họ chỉ nhận những ngôi sao có tiềm năng thực sự.
Cái mối dụ hoặc này quả thực rất lớn, đi theo người đại diện kim bài hoặc người đại diện bình thường chung quy vẫn có khác biệt nhiều, hiệu quả lại càng không giống, quan trọng nhất là tài nguyên cao quý, đó chính là tích luỹ nhiều năm mới có được.
Dù kích động, Từ Hiểu Lộ vẫn giữ bình tĩnh, đối mặt với đại tổng tài Lục Tu Viễn luôn làm người ta cảm thấy rất áp lực, thử suy nghĩ một chút về dụng ý sắp xếp của anh: "Anh muốn thuyết phục chị An An tới giải trí Du Tinh sao?" Cho nên nhân tiện sắp xếp người đại diện kim bài dạy dỗ cho cô bé, kỳ thật là muốn tốt cho chị An An.
Lục Tu Viễn hơi cười nhưng ý tứ rất rõ ràng: "Cô có thể thuyết phục cô ấy gia nhập giải trí Du Tinh không?"
"Anh không tự mình nói với chị ấy sao?" Từ Hiểu Lộ không hiểu hỏi.
Lục Tu Viễn: "... Tôi lo lắng cô ấy sẽ từ chối."
Hai người này thật sự rất thích tự suy diễn, Thẩm An An sợ bị Lục Tu Viễn ném, Lục Tu Viễn lại sợ tài nguyên mình cấp Thẩm An An không muốn nhận, thật đúng là một đôi trời sinh.
Từ Hiểu Lộ suy nghĩ một chút nói: "Tôi nghĩ, anh Lục vẫn là tự mình nói suy nghĩ của mình cho chị An An đi thôi."
"Hả?"
"Như vậy mới thể hiện sự coi trọng của anh đối với chị ấy, anh phải nói ra suy nghĩ của mình, phải tự mình nói mới có hiệu quả nha." Từ Hiểu Lộ cười tủm tỉm giơ nắm tay cổ vũ: "Anh Lục, cố lên, GOGOGO."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!