Chương 37: (Vô Đề)

"Thẩm An An, nói chuyện gì phải có chứng cứ, cô như thế là nói hươu nói vượn, cẩn thận gặp báo ứng." Tưởng Hồng Mai đe dọa nói.

Khóe môi Thẩm An An cong lên, khóe miệng nở một nụ cười nhạt: "Đương nhiên là có chứng cứ, có muốn tôi lấy ảnh của cô và Tưởng Đông Thành chụp cùng nhau ra không?"

"Không cần." Tưởng Hồng Mai nghe thế thì bật cười thành tiếng rồi cự tuyệt.

Thẩm An An đắc ý cười hai tiếng, cô biết Tưởng Hồng Mai sẽ phản ứng như vậy, cô ta ở sau lưng làm nhiều chuyện hèn hạ, đương nhiên không muốn để cho người ngoài biết được.

Hiện tại Thẩm An An rất muốn cảm ơn Lục Tu Viễn, cũng nhờ có sự giúp đỡ của Lục Tu Viễn mà cô có thể lấy được chứng cứ này.

Lần trước Lục Tu Viễn nói có thể giúp cô bắt đầu hủy hợp đồng, anh vẫn luôn âm thầm cho người điều tra Tưởng Hồng Mai, quả nhiên Tưởng Hồng Mai không làm cho bọn họ thất vọng, cung cấp không ít tài liệu có hữu dụng, đối với việc đàm phán của cô cũng rất có ích.

Tưởng Hồng Mai ở đối diện im lặng một lát, đại khái là nội tâm đang kịch liệt đấu tranh, xác định rằng bây giờ không có biện pháp đối phó Thẩm An An nên mới sửa lại lời nói: "Cô muốn hủy hợp đồng cũng được thôi, sáng mai đến công ty, chúng ta cùng đàm phán."

Thẩm An An thản nhiên nhắc nhở cô ta nói: "Cô quên là ngày mai tôi có lịch chụp quảng cáo trang điểm cho công ty W&Y sao. Xem ra chị Hồng không để tâm đến tôi a!"

Tưởng Hồng Mai dừng một chút, che giấu sự chột dạ: "Vậy ngày mốt chúng ta đàm phán."

Thẩm An An chớp mắt, gặp mặt nói chuyện, cô cũng không có gì phải sợ.

"Được thôi." Thẩm An An thản nhiên nói.

"Sáng ngày mốt, tôi ở công ty chờ cô." Tưởng Hồng Mai nói xong nhanh chóng cúp điện thoại, cảm giác giống như đang chạy trốn.

Thẩm An An nhìn di động cười ha hả.

Lục Tu Viễn cũng đang cầm điện thoại đi đến, Thẩm An An ngẩng đầu cười với anh, giữ chặt tay anh, kể lại chuyện vừa nãy cho Lục Tu Viễn nghe: "... Cô ta còn uy hiếp em, chẳng qua bị em cắn trả, cô ta cũng không còn cách nào khác, hẹn sáng ngày mốt gặp mặt ở công ty."

"Đến lúc đó dẫn theo luật sư Trương đi cùng với em." Lục Tu Viễn nói xong lại vẫn lo lắng, sau đó bổ sung một câu: "Ngày mốt anh cũng đi."

Anh lo lắng cho cô đi một mình sẽ nguy hiểm, để luật sư Trương đi theo đàm phán, còn anh đi theo là để chống đỡ cho cô.

Ai ngờ Thẩm An An lắc đầu: "Không cần, để cho luật sư Trương đi theo em đàm phán là được rồi, anh đừng đi, anh bận việc của mình đi."

"Vì sao không cho anh đi!" Bỗng nhiên Lục Tu Viễn trầm mặc, hơi mất hứng.

Thẩm An An nói hai người chúng ta cùng đi sẽ bị chụp ảnh, Tưởng Hồng Mai đến lúc đó sẽ phóng đại quan hệ của bọn họ, vì thế sẽ đi ngược lại tính toán của cô, mối quan hệ của họ tốt nhất vẫn nên giữ bí mật.

"Em cảm thấy anh đi có chút không thích hợp, nào có chuyện tổng tài đi giúp nhân viên hủy hợp đồng?" Thẩm An An cười với Lục Tu Viễn: "Anh phải duy trì hình tượng tổng tài của mình."

Lục Tu Viễn tin cô mới là lạ, anh chỉ cần nghĩ một chút đã đoán được nguyên nhân cô không để cho mình xuất hiện, không phải là không muốn để người khác biết quan hệ của họ hay sao.

Nghĩ thế nào cũng làm người ta mất hứng, sắc mặt Lục Tu Viễn có chút khó coi: "Anh cứ như vậy không được công nhận à."

Thẩm An An cũng nhận ra được ý nghĩ của anh từ giọng nói, âm thanh vội vã lại mềm mại dỗ dành: "A Viễn, anh đừng nghĩ như vậy, là em không xứng với anh."

Lục Tu Viễn thản nhiên cười cười, quên đi, vấn đề này đã nói mấy lần, anh không tranh cãi lại cô, tranh đi tranh lại cuối cùng cũng không có kết quả, ngược lại làm tổn hại đến tình cảm.

"Được thôi, ngày mốt anh không đi, em cũng không cần dỗ dành anh." Lục Tu Viễn sờ đầu cô, dáng vẻ một chút cũng không trách cô, ôn nhu lại chăm sóc.

Thẩm An An tỉnh ngủ nhìn Lục Tu Viễn, cảm thấy Lục Tu Viễn đối xử với cô hơi quá phận, làm cho cô nảy sinh cảm giác áy náy, trong lòng không hiểu sao rất có lỗi với anh, giống như làm chuyện trái với lương tâm.

Nghĩ như vậy, Thẩm An An cảm thấy bản thân nên đối xử tốt với Lục Tu Viễn một chút, ít nhất là không làm... Lục Tu Viễn thất vọng, nhưng lại không nhịn được nghĩ đến kết cục của bản thân ở cuối trang sách, kết cục bi thảm làm cho cô hoảng sợ, theo bản năng lùi bước, muốn chừa cho mình một đường lui.

Cái này thật sự không trách Thẩm An An, đây là bản tính trốn tránh sợ hãi của con người.

Sau đó Thẩm An An và Lục Tu Viễn vì tránh lại lâm vào tranh cãi nên không đề cập đến chuyện này nữa.

Lục Tu Viễn nói anh có chuyện cần xử lý, phải đi công ty một chuyến, để Thẩm An An ở nhà nghỉ ngơi, nếu cô cảm thấy nhàm chán thì có thể xem phim, cũng có thể đi đến phòng thể thao tập thể dục, tóm lại chỉ cần cô vui là được.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!