La Nguyệt lái một chiếc xe Ferrari màu đỏ đến, phía sau còn có một chiếc xe màu đen của vệ sĩ, cô ấy mở cửa xe đi xuống, mấy người vệ sĩ đi theo sau cũng xuống, sau đó từ trên xe mang xuống rất nhiều đồ uống và hoa quả, một đường hùng hổ tiếp đón đoàn phim, động tĩnh không nhỏ, muốn cho người khác không nhìn thấy là điều khó.
"Chị An An." La Nguyệt nhìn thấy Thẩm An An liền gọi một tiếng.
"Tiểu Nguyệt." Thẩm An An mỉm cười vẫy tay hướng về phía La Nguyệt.
Trên mặt La Nguyệt lập tức lộ ra nụ cười, bước nhanh đi qua chỗ cô: "Chị An An, em tới xem chị diễn nè."
"Mấy người mau đem đồ qua đây." La Nguyệt gọi vệ sĩ mang đồ đến, đồ ăn đồ uống cao gần bằng nửa người.
"Sao lại mua nhiều đồ như vậy?" Thẩm An An kinh ngạc hỏi.
"Em đến đây thăm phim trường, đương nhiên không thể đến tay không, nhìn thấy đồ tốt đều muốn mua một ít." La Nguyệt tự nhận mình nói có lý.
Bên cạnh đã có người nhận ra La Nguyệt, ngày hôm qua Weibo náo loạn lớn như vậy, La Nguyệt tự nhận mình là kim chủ của Thẩm An An, nên mọi người đều biết cô ấy.
Thẩm An An nhìn La Nguyệt mua nhiều đồ như vậy, một mình cô ăn cũng không hết, vì thế nói với La Nguyệt: "Chị có thể đem mấy thứ này cho những người khác trong đoàn làm phim không?"
"Tất nhiên có thể, em mua cho chị thì chính là của chị." La Nguyệt hoàn toàn để cho Thẩm An An làm chủ.
Thẩm An An gọi Từ Hiểu Lộ đến hỗ trợ đem đồ phân chia cho mọi người.
Sau khi đồ được phân chia gần hết, Tiết Thiến Như cầm một chai đồ uống đi đến, vẻ mặt tươi cười nói với La Nguyệt: "Cô La, cảm ơn đồ uống của cô."
La Nguyệt không chút để ý liếc mắt đánh giá cô ta, quay đầu nhìn Thẩm An An bên cạnh nói: "Cô ta là ai vậy?" Trong giọng nói còn tràn đầy ghét bỏ.
Tiết Thiến Như hơi sửng sốt một chút, sau đó xấu hổ nói: "Tôi là..."
"Ôi, được rồi, một chai đồ uống mà thôi." La Nguyệt cố ý không cho Tiết Thiến Như sắc mặt, xua tay đánh gãy lời nói của cô ta, không muốn cùng cô ta nói nhiều, kéo tay Thẩm An An nói: "Chị nói chuyện đi cùng em, em có chuyện muốn nói."
Thẩm An An đoán được La Nguyệt cố ý làm như vậy, cô muốn cô ấy hết giận liền nói: "Được, chúng ta có thể đi qua bên kia đi dạo."
"Vậy đi thôi." La Nguyệt liền lôi kéo Thẩm An An đi, để Tiết Thiến Như ngây ngốc đứng tại chỗ.
Lúc trên đường, La Nguyệt chẹp miệng: "Cô ta chính là vai nữ số 1 không hợp tính với chị? Vừa nhìn đã giống kỹ nữ."
Thẩm An An bật cười ra tiếng.
"Em nói thật, em không thích cô ta, em chỉ thích chị." La Nguyệt kéo cánh tay Thẩm An An, nói với Thẩm An An.
Thẩm An An nghiêng đầu chớp đôi mắt: "Chị cũng thích em."
La Nguyệt rất vui sướng, cô lấy điện thoại di động ra, chụp rất nhiều ảnh với Thẩm An An.
Hôm nay, La Nguyệt ở phim trường gần một ngày mới rời đi.
Buổi chiều Thẩm An An chỉ có hai cảnh diễn, quay xong thì kết thúc công việc về khách sạn.
Buổi tối, Thẩm An An ở trong phòng khách sạn xem kịch bản, lại nhận được được tin nhắn Wechat của Lục Tu Viễn: "Anh ở trên lầu, lên đi!"
Thẩm An An nhận được tin nhắn Wechat, cầm điện thoại nhìn mấy lần, ở trong phòng xoắn xuýt hồi lâu mới đứng dậy cởi váy ngủ đang mặc trên người thay bằng váy, chải đầu trang điểm một lần, khoảng mười phút sau thì ra cửa.
Lên lầu, đứng ở trước cửa phòng tổng thống, Thẩm An An hít sâu một hơi, mới giơ tay lên gõ cửa.
Cửa mở ra trong nháy mắt, nét mặt Thẩm An An tươi cười, nhìn Lục Tu Viễn đứng bên trong cười ngọt ngào: "A Viễn."
"Vào đi." Lục Tu Viễn duỗi tay cô kéo vào phòng, đưa cô ngồi vào ghế sô pha, lại hỏi cô: "Muốn uống cái gì không?"
Anh hỏi xong giống như nhớ đến cái gì, không đợi Thẩm An An trả lời anh đã quyết định thay cô: "Vẫn nên uống sữa bò đi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!