Chương 2: (Vô Đề)

"Tôi…" Thẩm An An vừa muốn phản bác lại Tưởng Hồng Mai, nhưng nghe được một tiếng ting ting thông báo tin nhắn từ di động. Cô theo bản năng nhìn thoáng qua điện thoại, là wechat của Lục Tu Viễn.

"Lục Tu Viễn: Nếu em muốn chia tay đến như vậy, anh đồng ý với em."

Thẩm An An:???

Cô bỗng nhiên ý thức được có điều gì đó không đúng, nhanh chóng lướt lại nhật ký Wechat, kết quả càng xem tim cô càng lạnh, càng xem càng cảm thấy cuộc đời cô đi tong rồi.

Nữ phụ "Thẩm An An" bị sự vung tay hào phóng của phú nhị đại Hàn Lâm Chiêu làm cho mê choáng đầu óc, vừa nghe Tưởng Hồng Mai nói xong đã đề nghị chia tay với Lục Tu Viễn qua WeChat.

Vốn dĩ hai người yêu đương chia chia hợp hợp là chuyện bình thường, nhưng điều tồi tệ nhất là nữ phụ "Thẩm An An" trong Wechat nói rất nhiều lời vừa khó nghe lại vừa đả thương người với Lục Tu Viễn, những lời đó quả thực giống như cầm một con dao sắc bén không chút lưu tình đâm vào ngực Lục Tu Viễn, chỉ cần là đàn ông thì nhìn những lời này đều sẽ chịu không nổi, huống hồ gì là người đàn ông có lòng tự trọng cao như Lục Tu Viễn.

Nhìn thấy nhật ký trên WeChat, trong lòng Thẩm An An ai oán than một tiếng, "xong rồi xong rồi xong rồi", dựa theo trên kịch bản miêu tả, gia cảnh của Lục Tu Viễn từ nhỏ đã không tốt, từng phải chịu rất nhiều khổ cực, lòng tự trọng rất mạnh, dựa vào bản lĩnh của mình khắc khổ học tập thi đậu vào trường đại học tốt nhất trên toàn Hoa Hạ, là người trọng tình trọng nghĩa, vô cùng tốt bụng với người một nhà nhưng với kẻ thù thì lại tàn nhẫn độc ác, không lưu tình chút nào.

Bây giờ nữ phụ "Thẩm An An" lại đả kích tình cảm của Lục Tu Viễn như vậy, chỉ sợ trong lòng Lục Tu Viễn sớm đã "khắc cốt ghi tâm" tên cô rồi!

Thẩm An An cảm giác rõ ràng được đây là vấn đề lớn, bây giờ cô xuyên qua đây làm nữ phụ "Thẩm An An", nữ phụ "Thẩm An An" não phẳng kia đào hố lại bắt cô phải gánh vác, nếu như cô không muốn về sau chịu cái chết khó coi, phải nhanh chóng sửa chữa một chút.

Trong lòng Thẩm An An hoảng hốt, vội vàng gọi điện thoại cho Lục Tu Viễn.

Nhưng mà điện thoại vang lên mười mấy âm, cũng không rõ là do Lục Tu Viễn bận quá hay là đang giận cô, tóm lại chính là không có ai nhận điện thoại.

"Cô đang gọi cho ai vậy? Tôi đang nói chuyện với cô cô có để ý không đó?" Tưởng Hồng Mai thấy Thẩm An An không để ý tới cô ta, cảm thấy vô cùng bực bội, lông mày nhướn lên như sắp phát hỏa.

Giờ phút này Thẩm An An đang gấp muốn chết, sao còn tâm trạng phản ứng lại Tưởng Hồng Mai, không thèm ngẩng đầu lên đã quát lớn một tiếng: "Cô câm miệng cho tôi, ồn chết đi được!"

Tưởng Hồng Mai vừa nghe xong, tức giận trừng mắt nhìn Thẩm An An, lạnh lùng nói: "Thẩm An An!"

"Suỵt!" Thẩm An An nhíu mày liếc mắt sang nhìn chằm chằm Tưởng Hồng Mai, giơ ngón tay "suỵt" một tiếng, ý bảo cô ta câm miệng đừng nói chuyện.

Không biết tại sao, Tưởng Hồng Mai bị Thẩm An An nhìn chằm chằm một cái, chỉ cảm thấy vô hình trung có một luồng áp lực lớn dội xuống đầu, làm cô ta theo bản năng im lặng.

Điện thoại Lục Tu Viễn gọi mãi mà không có ai bắt máy, sắc mặt Thẩm An An trầm xuống, cô liếc mắt nhìn Tưởng Hồng Mai ở phía trước, cô nghĩ thầm, chuyện nữ phụ "Thẩm An An" đắc tội Lục Tu Viễn, Tưởng Hồng Mai thân là người người đại diện cũng không thoát khỏi liên quan, nếu sau này cô có đi đời nhà ma, cô cũng muốn kéo Tưởng Hồng Mai làm cái đệm lưng cho mình.

Một là dứt khoát hai là không làm, mà đã làm thì phải làm đến cùng, Thẩm An An trực tiếp gửi Wechat cho Lục Tu Viễn.

[Thẩm An An: A Viễn, thực xin lỗi, em biết em không nên nói những lời tổn thương như vậy với anh, những lời đó đều không phải bản thân em thực sự muốn nói đâu, em bị chị Hồng ép phải chia tay với anh, chết mất khóc lớn. jpg.]

WeChat đã gửi qua, Thẩm An An cũng không xác định được Lục Tu Viễn có xem hay không, sau khi anh xem qua sẽ có phản ứng gì.

Nhưng cô chỉ có thể đánh cược một lần, cược Lục Tu Viễn vẫn còn tình cảm với nữ phụ "Thẩm An An", cược Lục Tu Viễn còn chưa hận "Thẩm An An" sâu đậm như vậy.

Chỉ cần Lục Tu Viễn chưa hoàn toàn ghét bỏ cô, chỉ cần trong tim anh còn tồn tại một chút tình yêu dành cho cô, tin nhắn WeChat này, cho dù không thể cầu xin Lục Tu Viễn tha thứ, nhưng ít ra sẽ không làm hai người biến thành kẻ thù.

Không thể không nói, tin nhắn Wechat Thẩm An An gửi đi vẫn rất có trình độ, vừa làm nũng khóc lóc kể lể ủy khuất của bản thân với Lục Tu Viễn, vừa chứng minh mình là bất đắc dĩ, lại lộ ra ngọn nguồn sự việc, còn chỉ được cái danh đầu têu về phía Tưởng Hồng Mai, cô chia tay với anh là do Tưởng Hồng Mai ép buộc, những lời tổn thương anh đó cũng là do Tưởng Hồng Mai dạy cho cô.

Thẩm An An cắm cây đao này có thể nói là khá chuẩn xác!

Có điều làm như vậy nhưng Thẩm An An cũng không cảm thấy có lỗi chút nào.

Bởi vì xét cho cùng, Tưởng Hồng Mai cũng không vô tội, nếu sau này cả hai người đều xong đời, Tưởng Hồng Mai nhất định phải đi trước cả cô!

Sau khi gửi WeChat, Lục Tu Viễn quả nhiên không hề trả lời cô, chuyện này cũng không sai lắm so với dự kiến của cô, sau khi bị nữ phụ "Thẩm An An" hung hăng tổn thương, căn bản Lục Tu Viễn không có khả năng chỉ vì một tin nhắn xin lỗi của cô mà đáp lại. Có điều cái này cũng chứng minh được ở một góc độ khác, Lục Tu Viễn thật sự rất thích nữ phụ "Thẩm An An", chính vì vậy mới có thể bị những lời đó tổn thương sâu sắc như vậy.

Thẩm An An rũ mắt nhìn chằm chằm di động, nhấp môi tính toán bước tiếp theo nên đi như thế nào. Nếu cô tiếp tục gửi Wechat cầu xin Lục Tu Viễn quay lại, dựa vào tính cách của Lục Tu Viễn cũng sẽ không bỏ qua cho cô. Cô phải làm thế nào mới có thể chữa cháy cho mối quan hệ của cô với Lục Tu Viễn đây? Bây giờ Lục Tu Viễn rốt cuộc đang làm gì vậy?

"Thẩm An An!" Tưởng Hồng Mai cuối cùng cũng phục hồi lại tinh thần, cô ta bực bội vì vừa rồi lại bị khí thế của Thẩm An An ngăn chặn, vừa bình tĩnh lại đã trưng ra khẩu khí bất thiện nói: "Rốt cuộc cô có chia tay với Lục Tu Viễn không đó?"

Thẩm An An cuối cùng cũng chịu ngẩng đầu liếc nhìn cô ta một cái, trên mặt có chút khó chịu, bực bội trả lại một câu: "Chia tay rồi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!