Ngày hôm sau, Tưởng Hồng Mai lái xe đến khách sạn đón Thẩm An An đi tới công ty W&Y để ký hợp đồng đại ngôn.
Lúc xe chạy trên đường, Tưởng Hồng Mai nghiêng đầu nhìn Thẩm An An, hỏi: "Cô liên hệ với Lục Tu Viễn thế nào rồi?"
Thẩm An An nhớ tới chuyện đêm qua, rồi lại nhìn Tưởng Hồng Mai – người luôn hà khắc, quyết định không nói chân tướng cho cô ta, chỉ nói cho có lệ: "Thì cứ thế thôi."
"Thế thôi là thế nào?" Tưởng Hồng Mai không vui nhướng mày chất vấn: "Tôi bảo cô liên hệ với Lục Tu Viễn, rốt cuộc là cô có làm không đấy? Cô cũng không xem xem thân phận hiện tại của anh ta là gì? Cô quay lại với anh ta sớm một chút, nắm chặt anh ta trong lòng bàn tay mới là chuyện đúng đắn, bằng không đợi đến khi anh ta thích người khác, cô muốn khóc cũng không có chỗ nào mà khóc."
Ở trong lòng, Thẩm An An trợn trắng mắt, nếu như cô quay lại với Lục Tu Viễn, chuyện đầu tiên phải làm chính là đạp người đại diện ngu xuẩn Tưởng Hồng Mai này đi!
"Tôi đang nói chuyện với cô, cô có nghe không đấy?" Thấy Thẩm An An không để ý tới cô ta, Tưởng Hồng Mai lại tăng âm lượng.
"Nghe thấy rồi, nghe thấy rồi, cho tôi yên tĩnh một lát đi." Thẩm An An bực bội trả lời qua loa, nhắm mắt lại dựa vào chỗ tựa lưng nghỉ ngơi. Ở trong lòng cô đã quyết định xong rồi, đợi đến khi cô và Lục Tu Viễn quay lại với nhau, chuyện đầu tiên phải làm chính là đạp Tưởng Hồng Mai đi.
Chiếc xe nhanh chóng chạy tới công ty W&Y, tổng giám đốc La đã sớm sắp xếp nhân viên công tác chuẩn bị xong hợp đồng đại ngôn, Tưởng Hồng Mai và Thẩm An An xem qua hợp đồng cũng thấy không có vấn đề gì, hai bên đều rất vừa lòng, thuận lợi ký hợp đồng.
Còn phải chờ thêm mấy ngày nữa mới chính thức thông báo ra bên ngoài, buổi chiều Thẩm An An trở về đoàn phim đóng phim, mấy ngày nay cô đã bị chậm trễ mất mấy cảnh diễn nên bây giờ phải đuổi theo tiến độ, đến buổi tối mới quay xong tất cả các phân cảnh.
Buổi tối trở lại khách sạn, Thẩm An An rửa mặt xong nằm ở trên giường chơi game, ngay khi cô đang đánh đến mức khí thế hừng hực, bỗng nhiên nhận được một tin nhắn WeChat. Đến khi cô nhìn thấy rõ ràng tên người gửi, sợ tới mức tay run lên một cái, di động lạch cạch rơi xuống trán cô, đập một cái khiến cô đau đến mức rơi nước mắt.
Hai mắt cô đẫm lệ, nhặt điện thoại lên, lại nhìn thấy nhân vật trong game của mình đã bị địch chém vài đao chết thẳng cẳng, dùng một tư thế vô cùng thê thảm ngã vào vũng máu, lập tức cô cảm thấy sống không còn gì luyến tiếc.
Bảo bối của cô, huhuhu…
Thẩm An An không còn gì luyến tiếc rời khỏi trò chơi, không còn gì luyến tiếc mở WeChat, không còn gì luyến tiếc mở tin nhắn của Hàn Lâm Chiêu.
"Hàn Lâm Chiêu: Bé yêu ơi, ngày mai tôi sẽ về nước, em nhớ tắm rửa sạch sẽ chờ tôi nhé."
Tắm rửa em gái nhà anh ấy!
Trong lòng Thẩm An An hung dữ mắng, bây giờ cô chỉ ước gì mình không nhận được tin nhắn này của Hàn Lâm Chiêu, thậm chí ước gì không quen biết cái người tên Hàn Lâm Chiêu này!
"Anh vẫn nên ở lại nước ngoài đi thôi, đừng quay về nữa." Thẩm An An ai oán nói thầm với ảnh đại diện của Hàn Lâm Chiêu. Rõ ràng là hoạ do nữ phụ "Thẩm An An" gây ra, hiện tại lại bắt cô phải thu dọn cái cục diện rối rắm này.
Lục Tu Viễn nay đã trở thành tổng tài bạc tỷ, nếu anh biết khi cô ở bên cạnh anh mà vẫn liên hệ với Hàn Lâm Chiêu, không biết cô và Hàn Lâm Chiêu sẽ có kết cục thế nào nữa.
Nghĩ đến đây, Thẩm An An nhanh chóng ngồi dậy nhớ lại đôi chút về nội dung kịch bản, nhưng đáng tiếc buổi tối hôm đó cô xem kịch bản không nghiêm túc, chưa xem đến kết cục của Hàn Lâm Chiêu, không biết cuối cùng anh ta thế nào.
Thẩm An An chắp tay trước ngực, trong miệng lẩm bẩm: "Ông trời phù hộ, hãy khiến cho Hàn Lâm Chiêu không quay về nữa, cứ ở nước ngoài tìm một cô gái xinh đẹp, có người yêu rồi thì đừng có quấn lấy tôi, tôi không muốn chết quá khó coi đâu, OK?"
Lầm bầm mấy lần, Thẩm An An mới dừng lại. Cô thở dài, liếc mắt nhìn WeChat một cái, hoàn toàn không nghĩ đến việc trả lời Hàn Lâm Chiêu. Cô tắt luôn di động, chui vào trong chăn ngủ.
……
Ngủ một giấc đến hừng đông, vậy mà Thẩm An An lại không gặp ác mộng. Từ Hiểu Lộ sang gọi cô rời giường, còn mua bữa sáng cho cô.
Thẩm An An bưng chén cháo tổ yến nóng hầm hập, tâm trạng rất tốt, cười híp cả mắt: "Tiểu Lộ, em thật tốt, chị yêu em chết đi được."
m thanh của cô vừa ngọt vừa ngấy, cứ như vừa ăn mật ong, khiến Từ Hiểu Lộ nổi da gà khắp người.
"Chị ăn nhanh một chút, lát nữa phải đến phim trường quay phim." Từ Hiểu Lộ thu xếp xong xuôi đồ đạc của Thẩm An An, đã chuẩn bị sẵn sàng để ra ngoài.
"Ừ ừ." Thẩm An An gật đầu khiến cho búi tóc cũng đung đưa theo, vô cùng đáng yêu.
Trái tim Từ Hiểu Lộ bị sự dễ thương của cô làm cho tan chảy, trong cảm nhận của cô ấy, Thẩm An An chính là ngôi sao nữ đáng yêu nhất, xinh đẹp nhất. Cô ấy quyết định rồi, về sau sẽ chỉ làm fan của một mình Thẩm An An, tuyệt đối không trèo tường!
"Em đang làm gì thế?" Bỗng nhiên Thẩm An An ngẩng đầu, bắt quả tang Từ Hiểu Lộ đang chụp trộm cô.
Từ Hiểu Lộ lắp bắp nói: "Chị An An, em…"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!