Chương 56: Khao khát chiến thắng của các đại nhân

Vị trí Các chủ Luật Sự Các đã không hề trì hoãn mà được định cho Ý Tiêu, sự chênh lệch giữa hắn và các ứng cử viên khác có chút lớn, căn bản đuổi theo không kịp.

Trước ngày hết hạn bình chọn, ở Chấp Pháp Đường đột nhiên nổi lên một đợt sóng gió, cuối cùng Ma tộc Nhan Khinh lội ngược dòng giành chiến thắng, đây cũng là vị nữ tử đầu tiên đảm nhiệm chức vị Đường chủ Chấp Pháp Đường tại Thánh Linh.

Sở dĩ Nhan Khinh có thể giành chiến thắng, không chỉ bởi thế lực lớn mạnh sau lưng nàng, mà còn vì nàng là nữ tử duy nhất, toàn bộ nữ đệ tử trong học viện Thánh Linh này, chỉ cần có thế lực nhúng tay vào thì sẽ có thể duy trì, sau một phen nỗ lực, cuối cùng cũng chiến thắng trong gang tấc.

Hai người giành chiến thắng cuối cùng được dẫn đến Thấm Thủy Lâu nơi Tuyết Mịch ở, cả hai đều là tu sĩ Độ Kiếp Kỳ, có điều Nhan Khinh vừa mới đột phá, chỉ có thể tính là Độ Kiếp sơ kỳ, trong khi tu vi Ý Tiêu đã đến trung kỳ rồi.

Nhưng sau khi tiến vào Thấm Thuỷ Lâu, hai người có hơn ngàn năm tuổi tác cùng với tu vi từng trải càng trực quan minh bạch sự giàu có của Long tộc.

Dưới chân dẫm lên là tử tâm ngọc tuỷ, Long Sinh Hoa có thể thấy được mọc khắp nơi bên đường, trong đó ẩn chứa linh khí tinh thuần đến nỗi trở thành một màng linh sương mỏng quẩn quanh trên mặt đất, trong nước còn có thiên tâm tịnh đế liên đang nở, treo ở dưới hiên đình đài là cửu u âm linh, thậm chí quấn quanh hành lang lan can, đình đài cột đá cũng đều là hoa điệp tinh vũ.

Vô tình lấy ra bất cứ loại trân bảo nào từ nơi đây đều có thể dẫn đến sự tranh đoạt vỡ đầu, ở Thấm Thủy Lâu lại chỉ như một món đồ trang trí.

Cả hai đều không phải là hạng người có ánh mắt thiển cận, trong lòng chỉ thầm cảm thán, sau đó càng là hai mắt nhìn thẳng đi theo phía sau Lạc Phượng là đường chủ Minh Kỷ Đường vào trong lâu.

Tuyết Mịch đã chờ sẵn trong đại sảnh, hai người này là do y chọn lựa ra, tuy rằng y cũng không có ý định thu người về tay, dù sao y cũng không cần bành trướng cái gì thế lực, nhưng mặc kệ thế nào, bọn họ cũng vì y mà có được phần kì ngộ này, về sau không nói là phải nhất nhất coi chừng, nhưng cũng nên ra tay nâng đỡ, lần đầu tiên gặp mặt này tự nhiên là phải nghiêm túc một chút.

Hôm nay Tuyết Mịch cố ý mặc một bộ hoa phục màu vàng nhạt, buộc nửa búi tóc, bên hông đeo ngọc bội là viên ngạch châu mà Uyên Uyên luyện chế cho y, cặp Long giác cũng được hiển lộ ra bên ngoài, trang điểm vô cùng xinh đẹp.

Sau khi cả hai được dẫn đến đại sảnh cũng không dám nhìn thẳng vào Long Quân đang ngồi trên ghế, trước tiên trịnh trọng quỳ lạy đại lễ, sau khi được nâng dậy thì hai mắt cụp xuống, an tĩnh đứng ở bên cạnh.

Trước tiên Tuyết Mịch nhìn nhìn Ý Tiêu có danh tiếng thật tốt kia, quả nhiên đẹp hơn so với Minh Thiển Du, trẻ tuổi hơn rất nhiều, mặt mày cũng đoan chính, bộ dáng cương nghị, càng khiến trong lòng nảy sinh hảo cảm.

Mà nữ tử đứng bên cạnh Ý Tiêu, nhan sắc thậm chí còn rất giống Nghê Hoàng, tươi tắn lại phóng khoáng, tuy rằng quanh thân đã thu liễm khí thế nhưng vẫn có thể cảm nhận được sự sạch sẽ gọn gàng, trên người không có quá nhiều trang sức phối hợp rườm rà, mái tóc đen được buộc lại đơn giản, xuất hiện rất hiên ngang mạnh mẽ.

Lạc Phượng nói: "Hai vị này là người được chọn do chúng đệ tử của Thánh Linh, Tiểu Long Quân ngài xem có thích hợp với chức vị Luật Sự Các và Chấp Pháp Đường hay không?"

Tuyết Mịch nhìn về phía Lạc Phượng cười một cái làm lúm đồng tiền trên má lộ ra một giây rồi thu lại ngay lập tức, sau đó ngồi ngay ngắn lại, ở đây còn có người ngoài không thể cư xử quá mức tùy tiện.

Lúc đầu muốn thay Minh Thiển Du, mặc dù là cử chỉ nổi nóng tuỳ hứng, sau cũng không phải là không có chán nản về sự xúc động của mình, nhưng khi biết những việc Minh Thiển Du đã làm, bây giờ Tuyết Mịch một chút cũng không cảm thấy hối hận khi đã xúc động.

Chỉ có y mới biết Minh Thiển Du và Lâu Cửu Tư đã biến Luật Sự Các cùng Chấp Pháp Đường thành một nơi lao tù như thế nào, bây giờ lựa chọn ra hai người mới, muốn liền nắm trong tay các thế lực quản lý cũng không thật sự dễ dàng.

Cho nên Tuyết Mịch nhắc nhở: "Có thể chọn ra hai người các ngươi giữa chúng đệ tử của Thánh Linh, ta đương nhiên là vừa lòng, nhưng đối Luật Sự Các và Chấp Pháp Đường, sự hiểu biết của hai ngươi còn rõ hơn cả ta, một khi nhậm chức chắc chắn sẽ gặp không ít trắc trở, các ngươi có lòng tin có thể thanh trừ được vũng nước bùn trong nội bộ, trả lại một Thánh Linh thanh tịnh công bằng cho học viên hay không?"

Tuy rằng giọng nói của Tiểu Long Quân còn mang vẻ non nớt, nhưng khí thế phi thường, lại có thái độ uy nghiêm, làm người khác không dám khinh thường nửa phần, cả hai nghe vậy thì vội khom mình hành lễ: "Cho dù con đường phía trước có nguy hiểm, chúng ta chắc chắn có thể vượt qua chông gai, không phụ sự mong đợi của Tiểu Long Quân."

Thời điểm trở thành người được chọn cuối cùng, trước khi thượng vị cũng như diện kiến Tiểu Long Quân, nếu vẫn chần chừ không có ý định nhậm chức, thì cũng còn nhiều cách nửa đường rút lui, nhưng nếu đã chiến đấu đến một bước này, vậy thì không có lý do để lùi bước nữa, dù biết con đường phía trước có gập ghềnh chông gai, dù có không dễ dàng thì vẫn cứ phải thẳng tiến, bình thản mà đi.

Tuyết Mịch nhìn thoáng về phía Phồn Lũ, Phồn Lũ lập tức bưng một cái khay làm bằng thổ cẩm tiến tới, trên khay đặt hai hộp gỗ, Tuyết Mịch nói: "Ta có chút quà mừng hai ngươi nhậm chức, nếu thích thì nhận lấy đi."

Phồn Lũ đánh một đạo linh lực tới, hai cái hộp gỗ lập tức bị mở ra.

Bên trong hộp của Ý Tiêu có một cây cung lớn bằng bàn tay, ánh mắt Lạc Phượng liếc qua, nói: "Đây là Ứng Xuyên Vân Cung, linh khí hệ kim, rất phù hợp với linh căn của ngươi, hẳn là sẽ dùng được."

Nói xong thì nhìn hộp gỗ trước mặt Nhan Khinh: "Trùy Lưu Ly, là linh khí hệ phong, có thể ẩn giấu bên trong thần thức lúc bất ngờ thì đánh ra, giữ lại để làm đồ phòng thân, cũng coi như thích hợp với ngươi."

Tuy rằng Ý Tiêu xuất thân từ thế gia, nhưng mấy năm nay rèn luyện, Linh khí trong tay cũng chỉ có thể đếm trên đầu bàn tay, hiện giờ Long Quân chỉ tùy tiện liền tặng đồ vật cấp bậc Linh khí, dù hắn có trấn tĩnh cách mấy, cũng khó tránh khỏi gợn sóng vài phần.

Nhan Khinh bên cạnh hoàn hồn trước tiên, đôi tay nhận lấy hộp gỗ, giọng nói trong trẻo: "Đa tạ Tiểu Long Quân ban thưởng."

Ngay sau đó Ý Tiêu cũng phụ họa theo, trịnh trọng nói lời cảm tạ với Tiểu Long Quân.

Lạc Phượng vung tay lên, hai chiếc lệnh bài khắc kim quang lấp lánh dừng trước mặt cả hai: "Nhận lấy chưởng sự lệnh, sau này trật tự pháp luật của Thánh Linh sẽ là trách nhiệm của hai ngươi, hai ngươi nên khắc ghi vết xe đổ trước kia, cũng đừng nên đánh mất ý niệm ban đầu."

Cả hai nhận lấy chưởng sự lệnh, khom người hướng phía Tiểu Long Quân nói: "Chúng ta sẽ không phụ ân tình này."

Lạc Phượng nhìn vào mắt Tuyết Mịch, thấy y không có lời gì muốn nói nữa thì mới cho cả hai lui ra, những việc kế tiếp thì phải xem bản lĩnh tự thân của bọn họ, nếu như với sự nâng đỡ của Tiểu Long Quân mà vẫn không có khả năng áp xuống thế lực còn sót lại của Minh Thiển Du, vậy chỉ có thể tiếp tục thay người.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!