Chương 46: Trong tầng mây ẩn giấu một đám đại lão rồng

Chuyện Tuyết Mịch nhập học vào Ngũ Linh Viện xem như đã được quyết định, sau khi Yêu Hoàng từ Vân Khởi trở về Yêu Thần Điện lại nói chuyện với Tinh Hồi một đợt, đổi lại cái chuyện khác, hắn có thể lấy đại cục làm trọng bình tĩnh xử lí vấn đề, nhưng đối chuyện của long nhãi con, tất nhiên là không thể khinh thường.

Long tộc mỗi thế hệ lại ít hơn so với thế hệ trước, hiện nay cả tộc có 24 con rồng, nếu tính cả Tuyết Mịch chưa trưởng thành cũng chỉ có 25 con, trước kia con nối dõi nhiều lắm thì cả tộc cũng không đến trăm con, đấy còn là số lượng ở thời kỳ viễn cổ, bây giờ đột nhiên có thêm một nhóc rồng con, ai biết được chuyện này cũng hận không thể dùng sang quý trân bảo đặt dưới mỗi bước chân trên đường y đi.

Nhưng Tinh Hồi và Thời Uyên lại có thái độ giống nhau, không nói đến số mệnh, Tuyết Mịch vốn đã là một ẩn số, xác thực là không có ai hướng dẫn nhưng y vẫn ngoài ý muốn thân cận Thời Uyên sớm đã xa cách với Long tộc, song vì để nhóc rồng con không xa lạ với Long tộc, lúc này Tuyết Mịch mới phá xác một năm phải bôn ba giữa hai thành tu luyện.

Do tiền căn hậu quả như vậy mới khiến y tiến vào Thiên Lăng Các lựa chọn Thánh Linh quyết, hoặc có thể nói là bị Thánh Linh quyết lựa chọn, duyên phận định mệnh quấn quanh không nói rõ được.

Hơn nữa, dù là ích kỷ, hay tham vọng thì cũng là do cầu mà không được, bời vì không chiếm được, mới có thể bị mê hoặc tâm trí trong lúc tu luyện.

Một nhóc rồng con như Tuyết Mịch thì có cái gì mà cầu không được đâu.

Quyền thế, địa vị, tài phú, y muốn cái gì đều dễ như trở bàn tay, thậm chí việc phi thăng cũng chắc chắn là nước đủ ắt sẽ chảy thành sông, mặc dù tu luyện Thánh Linh quyết, cũng không sợ sẽ ảnh hưởng gì đến y.

Nói không chừng công pháp thích hợp để Tuyết Mịch tu luyện nhất, lại chính là Thánh Linh quyết.

Sau khi bàn bạc một phen, Yêu Hoàng cũng hoàn toàn yên tâm buông chuyện này xuống, có toàn bộ Yêu tộc hộ thuẫn, một cái Thánh Linh quyết thì tính là cái gì.

Sau khi lực chọn công pháp, thừa dịp tân sinh còn chưa tiến vào Thiên Lăng Các lực chọn xong, Long Thập Thất và Húc Dương đã nhắm được một tẩm các tốt nhất ở Ngũ Linh Viện, còn mang theo thợ của Yêu Thần Điện đến sửa đổi từ trong ra ngoài một hồi.

Thay đổi tất cả sang điệu thấp mà xa hoa, người không có nhãn lực sẽ không biết là đồ tốt, nếu không phải sợ Tuyết Mịch ghét bỏ, ban đầu Long Thập Thất còn định sửa đài phun nước thành đầu rồng, kết quả khi hắn ta nêu ra đề nghị này thì thấy nhóc rồng con bất mãn đến miệng sắp dẩu lên trời, nên đành từ bỏ.

Chỗ ở chưa chắc sau này sẽ được ở sau ba ngày đã được cải thiện xong, Yêu Hoàng còn đích thân chọn cho Tuyết Mịch vài linh nô, quét dọn vẩy nước tạp dịch ở đình viện mười người, nô tì ngoại đình sáu người, thị tì nội đình bốn người, trong ngoài đình viện mười hộ vệ cùng một tiểu tổng quản thông minh lanh lợi và chín chắn, cộng thêm ảnh vệ bên người Tuyết Mịch, lúc này mới hơi yên tâm một chút.

Vào ngày đầu tiên chính thức nhập học, Tuyết Mịch ngăn một đám Long bá bá và Long thúc thúc lại ở Yêu Thần Điện: "Ta có thể tự mình đi!"

Yêu Hoàng vẫn chưa từ bỏ ý định, nói: "Hôm nay là ngày đầu tiên ngươi đi học, chúng ta đưa ngươi đến đó rồi về."

Nghĩ đến tình cảnh phô trương khi đến Thiên Lăng Các lựa chọn công pháp hôm trước, Tuyết Mịch vội vàng lắc đầu: "Ta muốn đi một mình, ta đã trưởng thành rồi, ta có thể tự đi được."

Vân Li nghe vậy thì buồn cười, ngồi xuống cầm tay y và nói: "Trưởng thành sao, ngươi năm nay tròn một tuổi chưa?"

Tuyết Mịch vội vàng nói: "Nhưng Yêu tộc không tính như vậy."

Trước kia khi y vẫn còn là linh thảo, tuy rằng chưa nhận được truyền thừa nhưng cũng đã mở linh trí từ lâu, chẳng qua vì vẫn luôn phong bế ở Tiềm Long Uyên, cũng không thể biến ra hình người được, không có ai nói chuyện với y, y cũng chưa từng gặp người nào, nhưng khi ấy y đã biết quan sát đông trùng hạ thảo, cũng biết tự hỏi rồi.

Thấy Tuyết Mịch kiên trì như vậy, mọi người cũng chỉ có thể làm theo ý y muốn, đưa đến cổng lớn của Thần Điện thì dừng lại.

Nhìn bóng dáng y rời đi, sau một lát, Long Thập Thất nói: "Chư vị cứ tùy ý nhé, ta trở lại tẩm điện."

Húc Dương ho khẽ, nói: "Bé con đã đi rồi, ta cũng nên trở về ngủ."

Mặc Đình thấy bọn họ đều rời đi, không nói câu nào cũng quay bước.

Vân Li vẫn là nụ cười ôn hòa, hành lễ với Yêu hoàng rồi lui xuống.

Tinh Hồi vuốt cằm, nhướng mày một cái rồi không nói một câu trực tiếp biến mất tại chỗ.

Kết quả những kẻ nói trở về tẩm điện, nói buồn ngủ đều rời đi cả, lại gặp nhau ở cổng vào Thánh Linh Viện đang ẩn mình.

Húc Dương nhướng mày, âm thầm truyền âm: "Ngươi nói là trở về tẩm điện cơ mà?"

Long Thập Thất trừng mắt nói: "Ngươi còn nói là đi về ngủ?"

Ngay cả Cổ Khê cũng đến, nghe bọn họ cãi nhau, nói thẳng: "Lại ầm ĩ nữa có tin ta trực tiếp ném các ngươi đến trước mặt Tuyết Mịch không?"

Hai người ngậm miệng, Vân Li thì buồn cười nhấp môi.

Mọi người ghét bỏ nhìn nhau một cái liền dời mắt, tìm kiếm bóng dáng bé con nhà mình trong đám người.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!