Chương 40: Ai cũng muốn làm phụ thân

Không ngừng đẩy nhanh tốc độ, Tuyết Mịch cuối cùng cũng mang được lễ vật đến Truyền Tống trận trước khi trời tối.

Vị Long đại gia kia vẫn luôn ngồi chờ trong đại sảnh truyền tống, người phụ trách duy trì việc vận chuyển của khu truyền tống đang ở bên cạnh khom lưng cúi đầu hầu hạ, hắn sợ vị tổ tông kia không hài lòng sẽ đập phá điện truyền tống.

Tính tình Xích Long vốn xúc động dễ nóng nảy, tuổi của vị Long Thập Thất này cũng không lớn, từng là một tiểu quản sự của Yêu Thần Điện, tuy hiện tại tuổi tác lớn tu vi cũng không có thể tinh tiến, mới được phái đến khu này dưỡng lão, thế nên quá hiểu biết tính tình của vị tổ tông kia, liền ở bên cạnh hầu hạ ngột ngạt đến thở cũng không dám thở mạnh.

Mãi cho đến khi có người bẩm báo Tiểu Long Quân tới, mới rời đi như một cơn gió.

Tiểu quản sự thở phào nhẹ nhõm, vốn dĩ cho rằng việc trông giữ truyền tống điện vô cùng thoải mái và có thể dưỡng lão, nhưng nếu cứ lăn lộn vài lần như vậy thì đừng nói là dưỡng lão, trực tiếp xuống mồ thì đúng hơn.

Vừa nhìn thấy Tuyết Mịch, Long Thập Thất đã mở miệng quở trách: "Đã nói trở về một lát thôi, con xem giờ trời đã tối đen rồi."

Tuyết Mịch vươn bàn tay về phía Long Thập Thất, trong tay cầm một viên kẹo: "Cho thúc kẹo này."

Long Thập Thất lấy viên kẹo ném vào miệng, hắn cắn viên kẹo vang rôm rốp, hai mắt híp lại bộ dạng như thể đang cắn cái má phúng phính thịt của Tuyết Mịch: "Đừng tưởng rằng một viên kẹo là có thể bù đắp mấy canh giờ ta đã đợi con."

Tuyết Mịch giơ tiểu long nhẫn trên tay lên rồi nói: "Con đi chuẩn bị lễ vật cho các thúc thúc nên mới lâu như vậy á."

Long Thập Thất nghe thế thì dùng một tay xách cổ áo Tuyết Mịch rồi đặt y ngồi lên cánh tay mình: "Tiểu Mịch Nhi thật là hiểu chuyện, còn biết chuẩn bị lễ vật cho các thúc thúc nữa, nếu là như vậy thì ta sẽ rộng lượng tha thứ cho con."

Tuyết Mịch dẩu miệng nhéo mặt Long Thập Thất, hắn ta cũng lập tức đưa tay nhéo y, hai người vừa đi vừa nô đùa đến tận Yêu Thần Điện.

Hoa Triều và Phồn Lũ ở phía sau liếc mắt nhìn nhau, Hoa Triều cẩn thận truyền âm nói: "Khi trở về có nên nói Thần Quân một tiếng, tìm thêm bạn chơi cho Tiểu Long Quân không?"

Nơi này là thành Triều Thánh, Tiểu Long Quân được Tư Vũ Long Quân bồi chơi đều vui vẻ cười đến híp cả mắt, đúng thật là đối lập với thần điện lạnh lẽo của Thần Quân.

Phồn Lũ nói: "Thần quân tự có an bài, chúng ta chỉ cần chiếu cố cho Tiểu Long Quân là được."

Lúc Tuyết Mịch quay trở lại cũng chưa muộn, phong yến chỉ vừa mới bắt đầu, Long Thập Thất đưa Tuyết Mịch vào đại điện, Tinh Hồi liền giành lên tiếng trước Yêu Hoàng: "Tuyết Mịch lại đây, tới chỗ thúc thúc nào."

Tuyết Mịch buông bàn tay của Long Thập Thấp ra rồi chậm chạp chạy qua đại điện: "Tinh Hồi thúc thúc."

Tinh Hồi thăm dò vươn tay về phía Tuyết Mịch, thấy y không bài xích thì mới dám ôm y ngồi vào người mình: "Vừa rồi Tiểu Tuyết Mịch đi chơi ở đâu vậy?"

Tuyết Mịch vội vàng lấy nhẫn trữ vật đã chuẩn bị từ trước ra: "Ta là chuẩn bị lễ vật cho thúc thúc đó."

Tinh Hồi nghe thế thì nụ cười trên mặt càng sâu hơn: "Ngươi chuẩn bị lễ vật cho thúc thúc sao, Tiểu Tuyết Mịch thật ngoan, mau cho thúc thúc xem lễ vật đi."

Tuyết Mịch mở chiếc hộp gấm bạc xinh đẹp ra, bên trong có một sợi dây cột tóc: "Đây là do tiên vân ti dệt, ta vẫn chưa học được cách luyện chế, là Uyên Uyên giúp ta, tuy nhiên ta cũng hỗ trợ linh lực, hoa văn trên mặt là do ta dùng linh lực làm ra."

Tuyết Mịch sợ Tinh Hồi thúc thúc cảm thấy không vui khi lễ vật y tặng là do người khác hỗ trợ nên liền nói: "Chờ sau này ta trưởng thành, ta sẽ tự mình làm cho thúc thúc một cái, được không?"

Thời Uyên đó là ai chứ, năng lực luyện khí của hắn nếu đứng thứ hai trong tam giới thì tuyệt nhiên không có ai dám nhận thứ nhất. Trước khi thành thần, hắn có thể ngẫu nhiên mở lò, dùng thân thủ luyện chế đồ vật, sau khi thành thần thì số lần mở lò có thể đếm được trên đầu ngón tay.

Hiện tại hắn ta lại vì tiểu nhãi long mà luyện nhẫn, luyện ấm nước, còn dùng thân thủ làm dây cột tóc, nếu không phải tận mắt nhìn thấy thì Tinh Hồi tuyệt đối không tin. Nhưng sự thật ở trước mắt, không tin cũng phải tin, sợ rằng sai sử được Thời Uyên cũng chỉ có thể là tên nhãi con đang ngồi trong lồng ngực này.

Tinh Hồi đón nhận lễ vật mà Tuyết Mịch chuẩn bị, âm thanh vui vẻ vang lên: "Vậy thúc thúc sẽ chờ lễ vật mới khi Tuyết Mịch lớn lên nhé, tuy nhiên lễ vật này thúc thúc cũng rất thích, nào Tuyết Mịch, ngươi có thể thay cột tóc giúp thúc thúc không?"

Mặc dù Tinh Hồi đang ngồi nhưng chiếc ghế dựa có hơi cao, vì vậy Tuyết Mịch chỉ có thể trèo lên một chiếc ghế dựa khác mới có thể với tới dây cột tóc trên đầu Tinh Hồi.

Tuy nhiên Tuyết Mịch chưa từng cột tóc cho người khác, mặc dù Tinh Hồi đã dùng linh lực giúp Tuyết Mịch giữ chặt búi tóc nhưng y cột vẫn rất lộn xộn, Tinh Hồi không hề bận tâm mà còn khen lấy khen để cách cột của Tuyết Mịch.

Những người khác thấy thế thì ánh mắt hâm mộ tràn ngập sự nguy hiểm, Tinh Hồi này đúng là mặt dày, không hổ là Thượng thần. Hắn ta nhờ Tuyết Mịch cột tóc cho mình, sự tương tác qua lại như vậy khiến họ càng thêm thân mật hơn.

Húc Dương vội vàng, chờ không nổi nữa mà lên tiếng: "Tuyết Mịch, lễ vật của bọn ta đâu? Nếu ngươi chỉ tặng lễ vật cho Tinh Hồi thúc thúc, bọn ta nhất định sẽ rất đau lòng."

Tuyết Mịch vội vàng lấy hộp gấm màu đỏ ra đưa đến trước mặt Húc Dương: "Đây là lễ vật của Húc Dương thúc thúc."

Húc Dương mở ra thì thấy là một chiếc dây cột tóc màu đỏ, xem ra mấy cái này đều là dây cột tóc đi, vì thế hắn ta trực tiếp lấy phát quan trên đầu xuống rồi ngồi xổm ngang hàng với Tuyết Mịch, ý tứ rất rõ ràng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!