Chương 34: Tới thành Triều Thánh

Hôm Truyền Tống trận hoàn thành, bên dưới Thần Điện vô cùng náo nhiệt, đây là Truyền Tống trận đầu tiên giữa Khải Dương đại lục với một đại lúc khác.

Mặc dù sớm đã biết Truyền Tống trận này được thành lập vì Tiểu Long Quân, nhưng sau khi trận được xây xong, thần dân hai bên thành vẫn ngạc nhiên trước trình độ được sủng ái của Tiểu Long Quân.

Truyền Tống trận bình thường đều do Thành chủ dẫn đầu, do thương gia bỏ vốn, mời đại sư pháp trận để xây nên.

Sau đó đa số phần tiền lãi thu được đều sẽ về tay Thành chủ, còn thương gia bỏ vốn thì được một phần lợi nhỏ, cho dù là một phần nhỏ nhưng cũng không hề ít.

Nhưng loại Truyền Tống trận có thể chịu được nhiều người như vậy không dễ gì mới xây được, còn tùy vào khoảng cách giữa hai thành, ngắn thì nửa năm, dài thì vài năm.

Nay Truyền Tống trận này có thể vượt qua đại lục nhưng lại chỉ tốn có nửa năm, nhanh như vậy hoàn toàn là do mệnh lệnh của Thượng thần, đích thân Thượng tiên xây nên, chỉ yêu cầu nhanh chóng kết nối hai đại lục với nhau để Tiểu Long Quân tiện bề qua lại.

Hàng ngàn hàng vạn sủng ái đều tập trung hết lên người Tiểu Long Quân như vậy đương nhiên càng khiến người ta tò mò.

Tuyết Mịch, người chưa biết mình đang bị bao nhiêu người nhìn chằm chằm với ánh mắt tò mò, vẫn nghiêm túc đóng gói hành lý.

"Viên đá này dùng để tặng Hoàng bá bá, con tò he này thì tặng cho Thập Thất thúc, chiếc vòng tay sáng lấp lánh này thì tặng cho Nghê Hoàng tỷ tỷ."

Hoa Triều cầm lấy một đôi long khấu được buộc dây đỏ ở bên cạnh: "Còn cái này thì sao?"

Tuyết Mịch bỏ đôi long khấu ấy vào nhẫn trữ vật: "Cái này là tặng cho Cổ Khê thúc thúc, Cổ Khê thúc thúc có một cây kiếm rất lợi hại, cái này có thể đeo lên kiếm của thúc ấy."

Trong nhẫn Trữ Vật của Tuyết Mịch trừ những món quà mang về cho họ thì thứ được chứa nhiều nhất trong đó chính là đồ ăn và linh tinh linh châu, hình như không còn mang thêm thứ gì khác nữa.

"Uyên Uyên nói trận pháp kia tổn thương khá ít lên mình, ban đầu đi đi lại lại cũng được nhưng sau này nên ở lại hai ngày, đồ đạc không cần mang quá nhiều, lúc nào cũng có thể quay về."

Hoa Triều và Phồn Lũ không có gì cần thu dọn, tất cả đồ đạc của họ đều trong túi trữ vật, nghĩ đến thành Triều Thánh, Hoa Triều nói: "Tiểu Long Quân, học viện Thánh Linh ba tháng nữa sẽ khai giảng, chúng ta đi vào dịp này hay là đợi lần sau?"

Học viện Thánh Linh mỗi mười năm mới bắt đầu chiêu sinh một lần, mười năm đối với Yêu tộc mà nói chỉ là chuyện chớp mắt một cái mà thôi, Tiểu Long Quân mới phá xác được bao lâu đâu, chơi thêm vài trăm năm nữa cũng không phải chuyện to tát gì.

Bản thân y đã tu luyện thành tinh, mặc dù tuổi thọ không được dài như Long Quân nhưng sống vài ngàn năm không thành vấn đề.

Còn về Phồn Lũ, mặc dù hắn ta là Nhân tộc nhưng cũng có một phần huyết thống Thiên tộc, hơn nữa sống trong nơi hội tụ đầy linh khí như Thần Điện, thêm vào đó là hắn ta chưa bỏ lỡ luyện tập ngày nào, thậm chí rời xa sự phiền muộn của Nhân tộc, lòng không tạp niệm, tu vi càng tăng trưởng nhanh hơn, đương nhiên học viện Thánh Linh này cũng không cần gấp gáp.

Ngược lại Tuyết Mịch lại sao cũng được: "Ta nghe lời Uyên Uyên."

Tuyết Mịch nói xong thì chạy sang mép Quan Tinh đài nhìn sâu xuống dưới, Truyền Tống trận kia được xây ngay phía dưới Thần điện, còn đặc biệt xây thêm một tiểu cung điện xinh đẹp, bên ngoài cung có một dãy cột Bàn Long.

Dưới mái hiên còn treo một hàng chuông gió bằng ngọc được chạm khắc thành hình rồng, có thể sử dụng kiến trúc hình dạng Thần long quy mô lớn như vậy đương nhiên chỉ có thể là vật sở hữu của Thần Điện.

Hôm nay Truyền Tống trận chính thức được mở ra, những người đến góp vui thì đứng xung quanh, người cần phải truyền tống thì cầm linh tinh đang xếp hàng.

Giá của Truyền Tống trận này không hề thấp, Tuyết Mịch đứng bên trên nghe phía dưới đang bàn luận rằng Truyền Tống trận này một lần sử dụng tiêu hết hai ngàn linh tinh, còn chỉ có thể là linh tinh mà thôi.

Tuyết Mịch đang tính toán số tiền mình sử dụng trong những ngày vui chơi bên ngoài gần đây, y không kìm lòng được nói: "Đắt thật đấy, ta mua nhiều phù chú, nhiều đồ ăn ngon như vậy cũng chưa tiêu đến một trăm linh tinh."

Còn Truyền Tống trận này một lần đã tiêu hết hai ngàn linh tinh, vậy đi đi về về là hết bốn ngàn rồi!

Hoa Triều cũng ngồi bên cạnh nhìn xuống dưới, nghe Tiểu Long Quân than đắt như vậy thì không khỏi bật cười: "Không đắt đâu, một lần sử dụng Truyền Tống trận cần tiêu hao rất nhiều linh lực, cần đặt linh tinh vào trong trận để tiêu hao cùng, đồng thời phải cần có người duy trì trận pháp vận hành, dù gì hai đại lục cũng cách nhau xa như vậy mà."

Tuyết Mịch đưa tay lên ôm mặt, chống đầu nhìn xuống đám đông náo nhiệt phía dưới: "Nhiều linh tinh như vậy mà còn có nhường ấy người xếp hàng sao."

Hoa Triều nói: "Đa phần họ đều là những thương nhân, bởi vì nguyên liệu của Khải Dương đại lục phong phú, lại vừa là ranh giới giao thoa giữa Nhân tộc và Ma tộc, đến đây để mua một số thứ như phù chú, đan dược, linh vật, linh khí rồi bán đi nơi khác, như vậy đã có thể kiếm được số tiền chênh lệch, trước đây những thương nhân muốn đến đây chỉ có thể đi tàu bay, tàu chạy nhanh nhất cũng phải tiêu tốn vài trăm đến hơn ngàn linh tinh, thời gian đi ít nhất cũng tốn đến ba tháng, bây giờ hai ngàn linh tinh đã có thể nhanh chóng truyền tống đến đó, đương nhiên lợi hơn nhiều."

Tuyết Mịch ngắm nhìn đám đông náo nhiệt một lúc thì đã chạy vào tẩm điện của Thời Uyên, người nhão nhão dính dính áp sát qua đó, không chịu từ bỏ: "Uyên Uyên thật sự không đi cùng ta sao?"

Thời Uyên cuộn quyển sách gõ nhẹ lên trán Tuyết Mịch: "Ngươi là con rồng chưa phá vỏ hay sao mà đi đâu cũng cần phải có người đi cùng."

Tuyết Mịch nhào vào lòng Thời Uyên cọ qua cọ lại: "Vậy khi ta nhớ ngươi thì phải làm sao?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!